Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 620 : Côn Luân thần huyễn (3)
Ngày đăng: 21:23 22/04/20
- Đình Đình, em ở đâu? Có nghe anh gọi không?
Tề Nhạc phát ra tiếng kêu gọi từ sâu trong đáy lòng.
Không có phản ứng, thế nhưng hắn vẫn không nhụt chí, không ngừng tăng cường tinh thần lực lên, thanh âm kêu gọi cũng càng lúc càng trở nên mãnh liệt. Thông qua năng lượng huyết mạch, hắn không ngừng lặp lại tiếng gọi người yêu của mình.
- Tề Nhạc, em nghe rồi.
Rốt cục trời cũng không phụ lòng người, đang lúc hắn không ngừng kêu gọi thì Văn Đình cũng đã trả lời từ sâu trong đáy lòng.
Thanh âm Văn Đình nghe có chút quái dị, cảm giác rất hư ảo, hơn nữa thanh âm còn không ngừng biến hóa, hiển nhiên là bị chấn động năng lượng trong mê cung ảnh hưởng.
- Đình Đình, em vẫn ổn chứ?
Tề Nhạc vội vàng hỏi.
Văn Đình nói:
- Không, các cô ấy cũng không ở cùng một chỗ với em. Vừa bị hút vào đây thì đã lạc nhau rồi. Tề Nhạc, hiện giờ em cảm giác rất khó chịu, giống như có một cỗ lực lượng vô hình không ngừng áp bách thân thể em, em không đi được nữa, anh mau tới tìm em a.
Tề Nhạc cả kinh trong nội tâm, chặn lại nói:
Văn Đình dựa đầu vào bờ vai Tề Nhạc, mỉm cười nói:
- Không sao đâu, năng lượng của em đã sớm khôi phục lại rồi. Huống hồ chỉ có không ngừng rèn luyện thì thực lực mới có thể tăng lên a!
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Chúng ta bắt đầu a.
Văn Đình có chút không nỡ rời khỏi bờ vai Tề Nhạc, hai người mặt đối mặt đứng đấy, có thể đơn giản cảm nhận được thanh âm hô hấp của đối phương, nhiệt khí nhàn nhạt quét trên khuôn mặt đối phương, mang theo vài phần cảm giác ngứa ngày cùng vài phần khác thường.
Bốn mắt nhìn nhau, khuôn mặt Văn Đình hiện ra vài phần đỏ ửng, thấp giọng nỉ non nói:
- Bắt đầu đi.
Cũng khó trách nàng ngượng ngùng như thế, lúc bọn họ dung hợp thì không thể có bất kỳ cái gì cách trở, nói cách khác không thể có bất kỳ mảnh quần áo nào, trong tình huống này, thân thể hoàn toàn tiếp xúc, tuy rằng không phải là làm chuyện ấy nhưng đối với tấm thân xử nữ của Văn Đình mà nói thì làm sao có thể không thẹn thùng cho được?
Lần trước dung hợp thì là trong lúc nguy cấp, ai cũng không có thời gian quan tâm bản thân nhưng lúc này lại hoàn toàn khác, bọn họ đứng đối mặt nhau rõ ràng thì làm sao có thể không sinh ra tâm tư?
Văn Đình nghĩ đến đấy, tự nhiên Tề Nhạc cũng nghĩ đến rồi. Với độ dày da mặt đạt chuẩn như vậy thì hắn tự nhiên sẽ không ngượng ngùng như Văn Đình, nói như thế nào thì tên du côn này cũng đã là người từng trải. Bất quá, nghĩ đến thân thể mềm mại gần như hoàn mỹ kia của Văn Đình, hắn cũng có phản ứng, hơn nữa phi thường trực tiếp, chỉ cần nhìn xuống dưới là biết.