Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 629 : Tân chủ nhân của Côn Lôn kính (5)
Ngày đăng: 21:24 22/04/20
Nhờ Hiên Viên hồn, Tề Nhạc sớm đã nắm rõ đặc tính của Hàn băng đông tuyền.
- Anh…
Kính Trung Tiên đã trở nên tức giận. Quang ảnh màu xanh biếc bỗng chốc thấu qua thân thể Tuyết Nữ, năng lượng khổng hồ bao phủ lấy Tề Nhạc. Quang ảnh màu xanh biếc đó lại hình thành một tấm kính màu ngọc bích thật sự, kính quang lập lòe, bên trên có thể thấy được bảo quang lưu chuyển, cực kỳ huyễn lệ.
Quang mang màu vàng tự nhiên tản ra, âm thanh lười biếng của Hiên Viên hồn chợt vang lên:
- Bao nhiêu năm không gặp như vậy, cô vẫn cứ nhỏ mọn như vậy sao! Không phải chỉ là một khối ngọc hay sao? Cũng không phải là Thần Thạch Nữ Oa, ngươi khẩn trương cái gì chứ?
Kính Trung Tiên căm tức nhìn Hiên Viên hồn, nhờ Hiên Viên hồn phát tán ra khí tức sắc bén, năng lượng của nàng căn bản là không có cách nào xúc phạm mảy may tới Tề Nhạc. Đó chính là khoảng cách giữa thần khí, Côn Lôn kính vốn cũng không phải là thần khí mang tính công kích. Huống chi Hiên Viên Kiếm lại là thần khí có khả năng công kích cường đại nhất chứ? Chính diện đối kháng, nàng căn bản là không có một chút cơ hội nhỏ nhoi nào.
Không chờ Kính Trung Tiên tức giận, Hiên Viên hồn mỉm cười nói:
- Được rồi, mang Hàn Ngọc này đi mới là có lợi cho chủ nhân mới nhận của cô chứ! Cô cũng biết, nó là bảo bối ngưng tụ tinh thần tốt nhất, chẳng lẽ, cô không hy vọng chủ nhân của mình trở nên mạnh mẽ hay sao? Thứ tốt như vậy, sau này ta tách nó ra, làm thành một số Hàn Ngọc tinh phách, khối tốt nhất cho tiểu nha đầu chủ nhân của cô, thể nào hả?
Thần sắc Côn Lôn kính khẽ biến, nói:
- Thật không?
Long lân óng ánh mà kiên cố, cùng với vảy rồng mọc trải khắp lưng kéo tới tận đuôi, không cần nói cũng thấy được thân phận của nó cao quý nhường nào. Một đôi mắt màu xanh lam lạnh lẽo đang chăm chú nhìn vào Tề Nhạc. Đó là một con Bạch Long.
Bên cạnh Bạch Long, là một con Hắc Long cũng có hình thể tương tự với nó. Chỉ có điều, ngoại hình Hắc Long có chút khác biệt, long lân trên thân người Hắc Long dày hơn, đồng thời, dưới bụng lại có tới chín cái chân. Trên đầu Bạch Long có một đôi sừng, nhưng trên đầu Hắc Long lại chỉ có một sừng thon dài, thân thể càng tráng kiện hơn so với Bạch Long một chút, một đôi mắt màu tím sáng ngời hữu thần. Thân hình của bọn chúng dừng lại, quấn quýt lấy nhau, nhìn có vẻ vô cùng thân mật.
Giọng nói của Tề Nhạc có chút run rẩy:
- Các ngươi, các ngươi là…
- Tề Nhạc, đúng là chúng tôi.
Tròng mắt màu tím của Hắc Long thoạt nhìn có vẻ nhu hòa rất nhiều, nhìn vẻ mặt kích động của Tề Nhạc, thanh âm trầm thấp của nó cũng có vài phần run rẩy giống vậy.
- Minh xà đại ca, thật sự chính là các huynh sao?
Tề Nhạc nhảy dựng lên thật mạnh, hoàn toàn rời khỏi Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp, không để ý tới khí lạnh của Hàn Băng Đông Tuyền, vọt thẳng tới trước mặt Hắc Long, hai tay đưa ra, ôm lấy cái cổ rồng tráng kiện kia thật chặt.
Long lân vô cùng cứng rắn, nhưng lúc này đối với Tề Nhạc thì điều đó không quan trọng, hắn ngàn lần vạn lần không ngờ Thâm Hải Minh Xà cùng Bạch Nương Tử rõ ràng không chết, hơn nữa bọn hắn lại còn chuyển hóa thành rồng. Phải biết rằng Rồng bất luận là xét với hung thú hay thần thú đều là ở một cấp bậc hơn hẳn nha!