Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 633 : Hắc Bạch song long (4)

Ngày đăng: 21:24 22/04/20


Nghe xong lời nói của Hiên Viên hồn, Tề Nhạc không còn do dự nữa, nhẹ gật đầu, nói với Kính Trung Tiên:



- Được rồi, mời tiền bối, chỉ cần tôi có thể làm được được, tôi nhất định đáp ứng ngài.



Kính Trung Tiên cười nhạt một tiếng, nói:



- Lời nói của Kỳ Lân ta đương nhiên tin tưởng, ta cũng không sợ ngươi đổi ý. Muốn trở lại thời đại của ngươi, ngươi như trước phải dựa vào lực lượng của ta, ta có tất cả ba điều kiện, ngươi nhất định phải đáp ứng. Ta biết, Tuyết nhi vẫn nghe lời ngươi. Đầu tiên, điều kiện thứ nhất, chính là sau này bất luận xảy ra tình huống gì, không cho phép lại sai Tuyết nhi hạn chế tự do của ta.



Cho dù là thần khí, sau khi nhận chủ rồi, chủ nhân vẫn có thể thông qua liên hệ của tinh thần lực để khống chế nó. Bất luận là Côn Lôn Kính hay Hiên Viên kiếm đều là như thế, Tề Nhạc chưa từng khống chế Hiên Viên Kiếm, là bởi vì hắn cho rằng không cần thiết. Hắn đã từng chứng kiếm Hiên Viên mạnh mẽ tới chừng nào, trong tiềm thức, hắn vẫn luôn luôn coi Hiên Viên kiếm là pháp bảo hộ thân của mình, sao có thể cam lòng hạn chế tự do của nó cơ chứ?



Nhẹ gật đầu, nói:



- Điều này không thành vấn đề, tuy nhiên ngài cũng không phải là nhân loại, cũng không phải là sinh vật thật sự nào, nhưng là, ngài đã có linh hồn, ta tuyệt đối sẽ luôn đối với ngài như một sinh mệnh. Ở trong thời đại của chúng ta kia, tất cả chúng sinh đều ngang hàng, chúng ta tuyệt đối sẽ không hạn chế tự do của ngài.



Tề Nhạc lập tức đáp ứng điều kiện đầu tiên của Kính Trung Tiên.



Nghe Tề Nhạc coi như thật lòng trả lời, sắc mặt Kính Trung Tiên mới trở nên nhu hòa một chút, dựng hai ngón tay lên nói:



- Điều kiện thứ hai mà nói tương đối khó, ta biết thời đại của các ngươi không biết phát đạt hơn thời đại này gấp bao nhiêu lần, sau khi tới được thời đại của các ngươi, ta cũng cần rất nhiều thứ, bất luận là ta muốn có cái gì, các ngươi điều không được phép cự tuyệt, nhất định phải đưa cho ta.




Kính Trung Tiên nhìn Tuyết Nữ thật sâu, bất đắc dĩ lắc đầu, nói:



- Nha đầu ngốc à, cô đã dính vào rồi. Cô là chủ nhân của tôi, toàn bộ đều tùy vào cô vậy. Ít nhất sau này có tôi thủ hộ lại bên cạnh cô.



Nói một câu mạc danh kỳ diệu như vậy, nàng lại một lần nữa xoay người quay trở lại trước mặt Tề Nhạc.



Tề Nhạc nhìn sang Kính Trung Tiên, nói:



- Tiền bối, ngài đang hoài nghi tôi sao?



Kính Trung Tiên lãnh đạm mà nói:



- Đúng thế thì thế nào? Khuyết điểm lớn nhất của Kỳ Lân nhất tộc các ngươi chính là phong lưu, điều này chẳng lẽ còn cần ta phải hỏi sao? Ngươi nên càng rõ ràng hơn ta chứ. Nhưng mà, bất luận sau này thế nào, ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi xúc phạm tới Tuyết Nữ. Hiên Viên hồn, mục đích của ngươi đã đạt được rồi, nể mặt Tuyết Nữ, từ giờ trở đi ta với ngươi cùng hưởng Thất Khước chi Trận.



Vừa nói, Kính Trung Tiên chấp tay hành lễ, thu lại trước ngực nàng, hào quang màu bích lục phát sáng lên, một viên tinh thể hình thoi màu xanh biếc chẫm rãi xuất hiện trước mặt nàng. Tinh thể hơi rung động một cái, ngay sau đó đã rời khỏi hai tay của Kính Trung Tiên, bay tới trước mặt Tề Nhạc, không đợi Tề Nhạc phản ứng kịp, hào quang màu bích lục chợt lóe lên, đã bay tới trán của hắn rồi biến mất.



Hết thảy trước mặt đột nhiên xuất hiện biến hóa, tựa hồ như toàn bộ thế giới chỉ còn lại có một mình một người.