Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 661 : Lực bại bảy cầm tinh, không giống Kỳ Lân (3)

Ngày đăng: 21:25 22/04/20


- Không chiến đấu tới thời khắc cuối cùng, không mất đi toàn bộ năng lực chống cự sao có thể nói ra hai chữ đầu hàng? Trong từ điển chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta vĩnh viễn không có hai chữ đầu hàng, tôi không có, các người vĩnh viễn không có.



Bốn gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần liên thủ công kích, Kỳ Lân kính phát huy tác dụng cực lớn, lúc này Tề Nhạc hoàn toàn tiến vào trạng thái phòng thủ, Kỳ Lân Huyễn biến ảo thành một tấm chắn nhỏ, có Kỳ Lân kính phối hợp đem công kích bốn gã chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công hóa giải hoàn toàn.



Âm thanh Như Nguyệt từ trong miệng Bạch Long vang lên.



- Tề Nhạc nói đúng, không chiến đấu đến cuối cùng, ai cũng không được buông tha.



Long thân không ngừng du động trên không trung, mây cũng theo đó mà động, công kích Thần Long Chân Thân cũng hành động.



Âm thanh Như Nguyệt đồng thời vang lên bên tai của bốn người vây công Tề Nhạc, bốn người như thiểm điện lui về phía sau, nhường vị trí công kích Tề Nhạc lại. Long thân màu trắng không chút nương tay đập xuống, Như Nguyệt cũng không có lựa chọn công kích năng lượng, hai chân của Bạch Long đánh xuống Tề Nhạc, nàng muốn vật lộn cận thân.



Quang mang trong mắt Tề Nhạc sáng rực, hét lớn một tiếng.



- Tốt.



Hắc sắc quang mang thu liễm, toàn thân có đường vân màu bạc sáng lên, cả thân thể bành trướng gấp đôi, không lùi mà tiến tới, trực tiếp nghênh đón Như Nguyệt.



Cảm giác kỳ dị đột nhiên xuất hiện trong nội tâm Như Nguyệt, bởi vì đột nhiên nàng có cảm giác năng lượng của Tề Nhạc kỳ quái, Tề Nhạc bay lên không trung giống như biến thành người khác, toàn thân không còn năng lượng phát ra.



Biến hóa đột ngột này làm Như Nguyệt không kịp trở tay, dù sao, hiện tại cũng không phải đối mặt với địch, mà là nam nhân nàng yêu thương, chân trước của nàng chậm vài phần, nhưng vào lúc này, dị biến lại sinh ra.




Một hào quang màu đỏ sậm phô thiên cái địa bao phủ mặt đất, mây mù chung quanh thân thể Như Nguyệt biến mất, tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vào thời khắc này như lâm vào bóng tối.



Âm thanh kêu thảm thiết vang lên, làm bọn người Như Nguyệt chấn động, âm thanh kêu thảm là Yến Tiểu Ất.



- Tiểu tử, năng lượng của anh không tệ, dưới tình huống kém tôi ba vân vẫn có hiệu quả thế này thì chiêu đó đúng là tốt đấy. Nhưng tôi cho anh biết thế nào là chênh lệch thực lực.



Đột nhiên chung quanh sáng lên, hào quang màu đỏ sậm hiện ra ngoài.



Đột nhiên Như Nguyệt nhớ tới một màn Tề Nhạc chặn xe của mình lại, vội vàng quát to:



- Mọi người cẩn thận đây là ảo cảnh. Tụ tập cùng một chỗ tránh bị đánh bại tất cả.



- Như Nguyệt, các người không rõ sao? Vô dụng thôi! Đây là lĩnh vực đặc thù, tên là Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, trong lĩnh vực này, trừ phi các người hoàn toàn có năng lực vượt qua tôi gấp đôi, nếu không, tôi chính là chúa tể không gian. Ở trong không gian này, bất luận một khe hở nhỏ nào cũng có thể biến thành vô biên vô hạn, cũng có thể thu nhỏ mặt đất rộng lớn thành hạt cát.



Thân thể Tề Nhạc không có xuất hiện. Nhưng âm thanh của hắn vẫn truyền ra bốn phương tám hướng, căn bản không cách nào đoán vị trí của hắn được.



Tề Nhạc cường đại hoàn toàn làm mọi người rung động tâm thần, thời điểm bọn họ cho rằng mình đã chiến thắng, lại xuất hiện tình huống như vậy, tình thế hoàn toàn nghịch chuyển, trong không gian hư vô này, bọn họ phát giác sợ hãi khôn cùng đang dâng lên trong lòng.



Ba đạo thân ảnh tung bay, có lẽ là phân biệt bọn người Như Nguyệt ra, thân ảnh tung bay rất chậm, chính là Từ Đông, Minh Minh cùng Yến Tiểu Ất. Sắc mặt Yến Tiểu Ất lúc này cực kỳ tái nhợt, hai tay đặt lên bụng của mình, khóe miệng không ngừng có máu tươi chảy xuống. Hiển nhiên là bụng đã bị trúng trọng kích của Tề Nhạc.