Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 690 : Thần miếu Pathenon (1)
Ngày đăng: 21:25 22/04/20
Trên mặt Vũ Mâu toát ra một tia thần sắc bất đắc dĩ, quay đầu nhìn qua bên ngoài, nói:
- Hy vọng tất cả thủ hộ giả chòm sao đều không nhìn thấy Tề tiên sinh hiện giờ, nếu không bọn họ sẽ khiêu chiến anh đấy, tôi cũng không có biện pháp ngăn lại. Tề tiên sinh có thể hiểu ý của tôi chứ?
Tề Nhạc thoải mái ngồi trên ghế ngồi, đem hai tay đưa lên đầu, thoải mái dễ chịu gối vào ghế ngồi.
- Vũ Mâu tiểu thư, có lẽ cô còn không hiểu tính toán của tôi a. Trước khi trở thành chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tôi chỉ là một tên côn đồ lăn lộn ở Kinh Thành mà thôi, nói là côn đồ cũng được, gọi là lưu manh chẳng sai. Tâm nguyện cả đời của tôi là truy cầu mỹ nữ a. Vì mỹ nữ tôi có thể làm ra rất nhiều chuyện.
Vũ Mâu gật gật đầu, nói:
- Điểm này tôi tin tưởng, lúc trước Tề tiên sinh vì cô gái tóc đỏ kia nên thi triển ra công kích khủng khiếp kia tôi đã hiểu được Tề tiên sinh là người tốt. Dùng cách nói của Viêm Hoàng là chí tình chí nghĩa.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Vũ Mâu tiểu thư đang tán thưởng tôi đó sao.
Tuy mặt ngoài là nói như vậy, nhưng biểu hiện của hắn rất đê tiện.
- Nếu Vũ Mâu tiểu thư hiểu được, như vậy tiểu thư là cô gái xinh đẹp như vậy tiếp nhận chút ít khiêu chiến thì xem là cái gì chứ? Nhưng mà, có một điểm tôi nhưng không cách nào cam đoan vạn nhất xúc phạm tới Vũ Mâu tiểu thư thì những thủ hộ giả chòm sao kia không trách tôi a.
Tuy âm thanh của Tề Nhạc vẫn bình thản như trước nhưng mà đột nhiên hắn nhìn thấy Vũ Mâu có chút không thích ứng, nhưng nàng không có biểu hiện ra ngoài mỉm cười nói:
- Tề tiên sinh lần này tới Hy Lạp là tới chơi, chỉ sợ không phải vì đối nghịch với chúng ta a.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Vũ Mâu tiểu thư nghiên cứu văn hóa của chúng tôi chắc cũng hiểu được một câu nói là người không phạm ta, ta không phạm người, nhưng mà người phạm ta thì rất khó nói.
Vừa nói ánh mắt của hắn không ngừng lui tới trên người Vũ Mâu, cơ hội thưởng thức mỹ nữ như Vũ Mâu gần như vậy không phải lúc nào cũng có.
- Tin tức tốt gì?
Tề Nhạc hỏi.
Như Nguyệt nói:
- Cơ quan ban ngành đã nghiên cứu ra hoa quả anh đưa tới rồi, anh đoán kết quả là thế nào đây?
Tề Nhạc cười ha hả, nói:
- Còn phải đoán nữa sao? Nhất định là tốt không thể tốt hơn rồi.
Như Nguyệt hừ một tiếng, nói:
- Chán ghét, anh có lòng tin như vậy?
Tề Nhạc đắc ý nói:
- Đương nhiên! Đó là khẳng định, đừng quên những hoa quả đó là độc nhất vô nhị a.
Như Nguyệt nói:
- Đúng là như thế, kết quả kiểm tra đo lường còn tốt hơn tưởng tượng của chúng ta nhiều lắm, hiện tại kiểm tra đo lường Lam Bảo Thạch rồi, các loại nguyên tố vi lượng hàm lượng trong nó ít nhất cao hơn hoa quả khác bảy tám lần. Nhất là các loại vi-tamin hàm lượng càng cao kinh người. Một người ăn một quả trong một tuần có thể giúp người đó có đủ vi-ta-min cần thiết trong tuần. Hơn nữa các loại nguyên tố vi lượng còn mang lại chỗ tốt lớn cho thân thể, thư gân giãn cốt chỉ là hiệu quả bình thường nhất mà thôi. Kiểm tra đo lường đã cho ra kết quả gì anh có biết được không? Bọn họ nói đây quả thực là Trường Sinh Quả. Tuyệt đối có năng lực kéo dài tuổi thọ a.
Tề Nhạc nói:
- Khó hiệu quả tốt như vậy, không phụ kỳ vọng khi anh ký thác lớn vào Lam Bảo Thạch a, hiệu quả của các loại hoa quả khác ước chừng kém hơn nhưng không kém nhiều. Như vậy đi, sau khi các loại hoa quả được kiểm tra toàn bộ thì em căn cứ kiểm tra đo lường báo cáo lại với cơ quan chức năng và tiến hành quảng cáo. Nên mời Tiểu Lâu tiểu thư xuất mã.