Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 713 : Kỳ Lân cùng Athena đính hôn (3)
Ngày đăng: 21:26 22/04/20
Minh Minh cũng không chú ý tới vị trí của mình, khi nàng nhìn thấy Tề Nhạc đã sớm quẳng Lâm Nhất Phàm lên chín tầng mây. Thấy Tề Nhạc, lại nhìn Vũ Mâu bên người hắn, bờ môi nàng khẽ nhúc nhích truyền âm nói:
- Tề Nhạc, anh vẫn khỏe chứ?
Tề Nhạc mỉm cười, thông qua tâm linh tương thông cùng Minh Minh nói cho nàng biết:
- Anh vẫn khỏe, mới đi thăm thần miếu Pathenon một chút, em thì sao? Đã đi những nơi nào rồi?
Không đợi Minh Minh trả lời, Lâm Nhất Phàm đã ngồi xuống mỉm cười nói với Tề Nhạc:
- Tề tiên sinh, không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy lại gặp mặt. Không biết ngài đối với Hy Lạp có tượng như thế nào?
Tề Nhạc mỉm cười, đáp:
- Ấn tượng rất không tồi ah! Hy Lạp là một đất nước rất mỹ lệ, đồng thời cũng có được lịch sử văn hóa lâu đời. Tôi nghĩ chuyến đi tới Hy Lạp của chúng tôi lần này vô cùng tuyệt vời.
Lâm Nhất Phàm cười nhạt một tiếng, phẩy tay, hướng bồi bàn bên cạnh gật đầu. Lập tức tiếng nhạc nhẹ trong sân ngừng lại, các nhân vật nổi tiếng xã hội Athen đang trò chuyện với nhau đều tĩnh lặng.
Lâm Nhất Phàm chậm rãi đứng lên, ưu nhã hành lễ với mọi người nơi này rồi mỉm cười lên tiếng:
- Hôm nay rất vinh hạnh có thể mời đến nhiều khách quý tới đây. Thực tế làm tôi hưng phấn là vị hôn thê của tôi từ nước cộng hòa Viêm Hoàng xa xôi đi tới Athen. Hãy dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt để hoan nghênh vị tiểu thư xinh đẹp này.
Vừa nói, hắn vừa dẫn đầu vỗ tay.
- Tuy rằng Minh Minh tiểu thư không uống rượu, nhưng chai rượu vẫn còn có chút giá trị sưu tầm. Hoặc là tặng cho Cơ thượng tướng cha của Minh Minh tiểu thư cũng không tệ đấy. Tôi nghĩ, Cơ bá phụ nhất định sẽ rất thích nó.
Minh Minh lắc đầu, nói:
- Không, nếu là rượu thì phải lấy ra uống. Cất giữ thì có ý nghĩa gì? Hiện tại chai rượu đã thuộc về tôi, như vậy để cho tôi tới quyết định vận mệnh của nó a. Anh nói có phải không Lâm tiên sinh?
Lâm Nhất Phàm tuy rằng cảm thấy không ổn, nhưng đúng lúc này hắn cũng chỉ có thể kiên trì, gật nhẹ đầu, nói:
- Đương nhiên!
Minh Minh không cần đồ mở nắp chai rượu, tay phải nàng vẽ một vòng trên nắp bình, nút đậy lặng yên không một tiếng động bị nàng lấy ra. Từ chỗ ngồi của mình Minh Minh đi ra chậm rãi tới bên cạnh Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Tôi mời Tề tiên sinh uống chai rượu đỏ khó tìm này, nó là hảo tửu a.
Màu sắc của rượu như hoa hồng phiêu nhiên tiến vào ly thủy tinh của Tề Nhạc, rất nhanh nửa chén rượu đỏ đã xuất hiện. Minh Minh không chỉ rót rượu cho Tề Nhạc còn thuận thế đem bình rượu lưu tại bên cạnh hắn, sau đó mới trở lại vị trí của mình ngồi xuống.
Sắc mặt Lâm Nhất Phàm trở nên rất khó nhìn, ngay cả sắc mặt bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cũng đều rất khó coi. Đám người nói chuyện với nhau với thanh âm không lớn nhưng Minh Minh ngồi ở chủ vị, nàng đứng lên tự nhiên là hấp dẫn sự chú ý của quan khách nơi này, lại còn tự mình đem rượu đỏ rót cho Tề Nhạc khiến cho khách quý toàn trường vang lên thanh âm nghị luận.
Minh Minh dùng hành động của mình đã chứng minh tình cảm của chính mình cùng Tề Nhạc không phải Lâm Nhất Phàm có thể dao động.
Dù cho Tề Nhạc là một côn đồ, lúc này cũng trở nên phi thường ưu nhã, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý không cách nào khắc chế, trong ánh mắt nhìn Lâm Nhất Phàm tràn đầy vẻ đùa giỡn hành hạ. Đại sảnh nguyên bản ầm ĩ đột nhiên yên tĩnh trở lại, mục quang của tất cả mọi người đều một mực theo sau Minh Minh từ lúc nàng rót rượu cho Tề Nhạc đến lúc nàng đem bình rượu đặt ở bên cạnh hắn rồi mới trở lại chỗ ngồi của mình.