Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 746 : Tử Nhật bao phủ thành Địa Ngục (1)
Ngày đăng: 21:27 22/04/20
Vừa mới tiến vào bên trong cái khe tối đen đó, điều đầu tiên Tề Nhạc
cảm nhận được chính là có áp lực từ bốn phương tám hướng đè ép lên trên
thân thể của hắn. May là bây giờ hắn đã hòa làm một thể với Hiên Viên
Kiếm, nhờ có sự sắc bén của Hiên Viên Kiếm, áp lực lớn hơn nữa tới trước mặt hắn cũng từ một phân thành hai.
Ánh sáng lóe ra, trong
mắt Tề Nhạc lộ ra quang mang cường thịnh, kim quang của Hiên Viên kiếm lóe lên một cái rồi biến mất. Dưới sự khống chế của tinh thần lực của
hắn hoàn toàn thu liễm lại, ngay sau đó, hào quang màu đỏ sậm của Kỳ Lân ẩn đã bao phủ lấy khắp người hắn, kỹ năng tàng hình đã bắt đầu được
phát huy.
Vô số đạo năng lượng tràn ngập
tính ăn mòn đánh tới trước khi Tề Nhạc kịp tàng hình. Nhưng mà, phản
ứng của hắn vẫn là vô cùng nhanh nhẹn, Kỳ Lân ẩn đã có tác dụng lớn với
hắn, là vật thiết thực nhất trong Kỳ Lân bát trân, thân hình lóe lên,
cũng đồng thời phát huy năng lực tàng hình. Cùng lúc đó, hắn cũng nhờ
tác dụng của Kỳ Lân ẩn, di chuyển tức thời. Chỉ là trong khoảng thời
gian chớp mắt, hắn đã xuất hiện trong khoảng cách đó một trăm mét.
Khoảng cách trăm mét này cũng là mức cực hạn có thể di chuyển trong
khoảnh khắc tức thời của hắn.
Né tránh sự kiểm soát, hơn nữa
che dấu thân hình của mình thật tốt, lúc này Tề Nhạc mới có thể yên
tĩnh hết thảy không gian hắc ám này.
Đó cũng không phải là
một thế giới hoàn toàn là đen tối giống như Tề Nhạc từng tưởng tượng.
Sau khi định thần lại bắt đầu quan sát, trong lòng hắn tràn đầy cảm giác ngạc nhiên.
điều khiển cũng chỉ chiếm khoảng một phần mười số đó mà thôi. Nếu cứ kéo dài tình hình như vậy, nếu ở đây hấp thu năng lượng ngược lại không
nhanh bằng bên ngoài. Mà điều làm cho Tề Nhạc lo lắng nhất chính là ở
thế giới hắc ám này có sự tồn tại của một loại áp lực không thể dùng lời để diễn tả, đương nhiên không phải là ánh mặt trời màu tím kia. Cảm
giác bị đè nén đó khiến cho năng lựơng của bản thân hắn không có cách
nào phát huy được tới trạng thái tốt nhất được.
Tề Nhạc
trong lòng thầm nghĩ, với thực lực của mình mà còn chịu sự ảnh hưởng tới lớn thế, nếu như những tên thuộc giáo đình kia đi tới thế giới này,
chịu sự uy áp cường thịnh của khối khí tức hắc ám này, chỉ sợ cũng không có cách nào trở thành uy hiếp gì to lớn đối với Hắc Ám Hội Nghị này đi. Giống như Vũ Mâu khi đứng trong thần miếu của Pathenon vậy, trong thế
giới hắc ám này, bất luận là Vu Yêu hay là hắc võ sĩ đều có thể phát huy được lực chiến đấu lớn nhất.
Vừa nghĩ, Tề Nhạc đã đi tới
chỗ cửa thành, ngay bên trên cửa thành, có ba cái ký hiệu kỳ quái đang
lóe ra ánh hào quang màu tím. Tề Nhạc cũng không hiểu ý nghĩa của nó,
vội vàng hỏi Vũ Mâu đang nằm trong Kỳ Lân châu.
- Đó có nghĩa Thành là Địa Ngục. Tề Nhạc, em không ổn rồi, ở đây em không có cách
nào trao đổi với anh được nữa. Ở đây mang tới cho em một loại cảm giác
vô cùng khó chịu, nếu như không phải là ở bên trong Kỳ Lân châu của anh, em nghĩ em đã không xong rồi. Em nhất định phải tiến vào trạng thái tu
luyện ngủ say mới không bị ảnh hưởng bởi mặt trái của những phụ diện khí tức này. Anh nhất định phải cẩn thận đó. Nếu như có gì không ổn, liền
lập tức rời khỏi nơi đây, em luôn cảm thấy năng lượng phụ diện ở đây vô
cùng khủng bố, nếu như có gì thay đổi, chỉ sợ anh dùng tàng hình kỹ cũng không thể đảm bảo được an toàn đâu.
Tề Nhạc nói:
- Em nghỉ ngơi đi, anh sẽ cẩn thận, đã đến đây rồi, anh tuyệt đối sẽ lấy được Đế Tâm Tuyết Liên Vương mới đi ra ngoài.