Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 749 : Thiếu nữ màu hồng thần bí (2)
Ngày đăng: 21:27 22/04/20
Thân thể lạnh lẽo kia rất nhẹ, Tề Nhạc cảm giác như mình đang ôm một thứ không phải thật. Thiếu nữ theo bản năng vờn tay lên cổ hắn. Dưới ánh
mắt hồng của cô nàng, Tề Nhạc bất chợt nắm chặt tay mình, cảm giác no đủ lại thoải mái kia khiến hắn suýt nữa thì rên rỉ. Hắn thầm nghĩ, mỹ nữ
khuynh quốc khuynh thành này nếu để ở cổ đại thì đúng là báu vật có thể
mê hoặc bất cứ vị quân vương nào! Không biết vì sao, lúc này hắn lại
nghĩ tới mấy vị mỹ nữ nổi danh thời Viêm Hoàng cổ đại như Bao Tự, Đắt
Kỷ…
Dưới thân đã có chút cảm giác căng đau, Tề Nhạc cả kinh,
thầm mắng mình chẳng có chút định lực nào. Kỳ Lân châu trước ngực truyền cho hắn một luồng khí lưu mát lạnh, khiến thần trí hắn vốn mơ hồ nay
lập tức thanh tỉnh. Hắn vội thả thiếu nữ xuống đất, lấy một chiếc áo
T-shirt loại lớn từ trong Kỳ Lân châu ra rồi nhanh chóng khoác lên người thiếu nữ.
Nhưng là có mặc chiếc áo kia thì cũng không che
dấu được bộ phận đầy hấp dẫn của nàng kia, mà sự hấp dẫn của nàng lại
không hề giảm bớt, ngược lại còn càng thêm động lòng người.
Thiếu nữ để cho Tề Nhạc mặc quần áo cho mình, sâu trong đôi mắt màu hồng kia thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Tề Nhạc nói:
- Nếu như có thể thì tôi nhất định sẽ dẫn cô rời khỏi nơi này.
Vừa nói, hắn vừa thúc giục năng lực của Kỳ Lân châu, định thu thiếu nữ
vào trong đó. Nhưng chuyện khiến hắn phải kinh ngạc đã xuất hiện. Cho dù hắn có điều động năng lượng Kỳ Lân châu thế nào thì nó cũng không cách
nào thu cô thiếu nữ trước mặt này lại. Đây đúng là lần đầu tiên Tề Nhạc
gặp phải tình huống này.
Sao lại như vậy nhỉ? Tề Nhạc có phần quái dị liếc thiếu nữ, thiếu nữ cũng mờ mịt nhìn hắn. Bất đắc dĩ lắc
đầu, Tề Nhạc nhìn đến một chiếc rương ở góc hẻo lánh trong phòng.
Chiếc rương này màu đen. Thông qua tinh thần lực, Tề Nhạc phát hiện
chiếc rương này chỉ dùng chì tạo thành. Trách sao khí tức tự nhiên của
Đế Tâm Tuyết Liên vương sung túc vậy mà hắn lại chỉ cảm thấy rất yếu ớt, thì ra là bị nhốt trong chiếc rương này.
Tay phải xẹt qua,
kim quang lóe lên. Chiếc rương chì kia đã bị Hiên Viên kiếm sắc bén cắt
- Tôi là Lãnh Nhi. Tôi không còn nhớ chuyện lúc trước nữa, tôi còn
không biết sao mình lại ở đây. Cầu anh cứu tôi với, dẫn tôi rời khỏi
đây, được không? Cầu anh đó.
Thấy bộ dáng đáng thương đó, Tề Nhạc thầm than một tiếng, cười khổ:
- Tôi còn không biết có thể đưa cô ra khỏi đây không, tôi sẽ nỗ lực hết sức.
Thiếu nữ nhoẻn miệng cười, lập tức, nhiệt độ trong căn phòng như tăng lên theo nụ cười tinh khiết của nàng:
- Anh nhất định làm được! Ngay cả xiềng xích chế tạo từ sắt Địa ngục mà anh cũng có thể chặt đứt, tôi tin anh có thể cứu tôi ra khỏi đây.
Tề Nhạc quay đầu đi chỗ khác, hắn thật sự không dám đối diện với ánh
mắt cô thiếu nữ này. Sức hấp dẫn mãnh liệt kia khiến hắn suýt nữa không
chịu được.
- Vậy chúng ta đi thôi! Bất kể lúc nào cô cũng phải ở cạnh tôi, đừng cách xa. Đắc tội rồi.
Nói xong, hắn ôm lấy eo thiếu nữ, phi thân lên trên.
Tuy cách một chiếc áo sơ mi, cảm giác co dãn và mềm mịn của vòng eo
thiếu nữ truyền đến kia đang không ngừng thách thức ý chí của Tề Nhạc.
May là hắn phát hiện ra Kỳ Lân châu còn có một năng lực khác nữa, đó
chính là ổn định tâm thần. Nhờ theo khí lưu trong trẻo nhưng lạnh lẽo
truyền tới từ Kỳ Lân châu, tâm thần Tề Nhạc vẫn luôn giữ ở trạng thái
thanh minh.
Ngay khi bọn họ xông đến lối vào hành lang, Tề
Nhạc phát hiện hành lang đó đã bị đóng lại. Hắn ra sức định mở pho tượng bên trên ra. Nhưng tình huống giống nhau lại xuất hiện, năng lượng Hắc
Ám tinh thuần lại cực kỳ to lớn chấn bay tay Tề Nhạc ra một lần nữa. Hắn giận dữ, đang định dùng Hiên Viên kiếm hoặc cánh tay Kỳ Lân phá vỡ
chướng ngại thì ngôi sao sáu cánh màu tím sáng lên, pho tượng đã chuyển
đi. Hắn cũng không phát hiện ra, ngay lúc hắn ra sức đẩy pho tượng kia,
từ đầu ngón tay Lãnh Nhi bắn ra một tia sáng tím nhàn nhạt.