Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 758 : Hiên Viên Kiếm vs Khủng Bố Đại Ma Vương (3)
Ngày đăng: 21:28 22/04/20
Vết rách, dưới sự phóng thích của năng lượng Phong Bạo dần dần xuất
hiện, chỉ một tia lửa có thể thành đám cháy, sau khi vết rách đầu xuất
hiện, sau một khắc, vết rách như mạng nhện đã rậm rạp trên toàn bộ kết
giới. Khủng bố Đại Ma Vương màu đỏ và Khủng Bố Đại Ma Vương màu xanh lá
sắc mặt đồng thời thay đổi, bọn hắn toàn lực vẫn không cách nào ngăn cản năng lượng khổng lồ kia, như vậy, sau khi năng lượng Phong Bạo lao ra
kết giới thì chỉ sợ toàn bộ Địa Ngục Chi Thành đều phải theo đó bị hủy
diệt ah!
Đúng lúc này, một đạo năng lượng hồng nhạt lặng lẽ
từ trong kiến trúc đỉnh nhọn nơi Chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội ở lại bay ra,
sau một khắc, một thân ảnh cực lớn cao tới 10m lặng yên xuất hiện giữa
không trung, thân thể khổng lồ kia của hắn, thậm chí ngay cả hào quang
của Tử Nhật cũng hoàn toàn bao phủ, trong thoáng chốc, từ phía dưới chỉ
có thể nhìn được tám cái cánh sau lưng hắn, năng lượng màu đen như Thiên Mạc ập xuống, tất cả vết rách cũng theo đó dính hợp, năng lượng Phong Bạo dưới tác dụng của tam trọng kết giới cũng dần biến mất.
Hắc sắc thân ảnh có tám cánh lặng yên mà đi, phảng phất như chưa từng
xuất hiện qua vậy, chính thức chứng kiến hắn cũng chỉ có hai vị Khủng Bố Ma Vương mà thôi. Trong mắt của bọn hắn đều toát ra một tia hào quang
may mắn.
Thần quang nhàn nhạt dần dần ảm đạm xuống. Khủng Bố
Đại Ma Vương Mahdavikia chậm rãi quay người lại, sáu cánh sau lưng của
hắn lúc này đều xuất hiện biến hóa, có hai cái đã hoàn toàn biến mất,
còn lại bốn cánh là còn liền trên thân thể, thân thể cực lớn, bên cạnh
bụng dưới xuất hiện lổ hổng đáng sợ, đại lượng huyết dịch màu xanh da
trời từ trong đó không ngừng phun ra. Ánh mắt lam tử sắc tràn đầy căm
hận và phẫn nộ dần dần ảm đạm xuống, thân hình thu liễm, ầm ầm rơi xuống mặt đất.
Theo một đạo ánh sáng tím bong ra, thân ảnh cực lớn kia dần co lại một chút, Hắc Võ Sĩ hoàng đế nửa ngồi trên mặt đất, thở
- Đúng vậy, ta không đủ để giao cho ngươi lực lượng cường đại, nhưng
Sa-Tăng Đại Ma Vương bọn ta sùng kính lại có thể. Ngài là tồn tại chung
cực, là tồn tại cường đại nhất trên toàn thế giới. Chỉ cần ngươi chịu
đầu hàng, ta nghĩ, nhất định sẽ được Sa-Tăng bệ hạ coi trọng.
Cười nhạt một tiếng, Tề Nhạc nói:
- Ta đến từ phương Đông, phương Đông xinh đẹp mà xa xôi. Với tư cách tử tôn Viêm Hoàng, trên người của ta chảy xuôi huyết dịch Viêm Hoàng, đầu
hàng? Trong tự điển của ta không có từ này. Đến đây đi, đánh cuộc giữa
chúng ta vẫn còn một hồi cuối cùng, hoặc là ngươi giết ta, hoặc là ta
tiêu diệt ngươi rời khỏi nơi này, Lãnh Nhi không biết lúc nào đã đi
tới bên người Tề Nhạc, bàn tay nhỏ bé lạnh buốt nắm lấy cánh tay hắn, lo lắng nói:
- Không, anh không thể lại chiến đấu tiếp, như thế anh sẽ chết đấy.
Quay đầu lại, nhìn Lãnh Nhi, trong đôi mắt bạc lạnh như băng của Tề Nhạc dần toát ra một tia hào quang ôn nhu:
- Thực xin lỗi, Lãnh Nhi, tôi không cách nào bảo hộ cô được nữa rồi.
Tuy rằng tôi không biết bọn hắn sao lại bắt cô đến chỗ này, nhưng tôi
cũng hiểu được cô không phải người bình thường. Chờ đợi bằng hữu và tộc
nhân của cô tới cứu thôi. Những gì tôi có thể đều đã làm rồi.
Hắn trên miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng cùng lúc đó, hắn dùng tâm phân nhị dụng chi pháp lặng lẽ truyền âm cho Lãnh Nhi.
Sắc mặt Lãnh Nhi khẽ biến một cái, hai con ngươi màu hồng phấn toát ra
một tia sáng rọi kỳ dị, kiều nhan động lòng người, tóc dài màu vẫn hồng, cho dù vào lúc này vẫn khiến Tề Nhạc sinh ra cảm giác mê say.