Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 762 :
Ngày đăng: 21:28 22/04/20
Trí nhớ dần dần trở về đại não, hắn dần dần nhớ lại tất cả việc xảy ra,
chậm rãi dùng tinh thần lực thúc dục một tia Vân Lực còn sót lại trong
cơ thể, muốn hấp thu lấy phần tử năng lượng trong không khí, khiến hắn
kinh hỉ chính là, Vân Lực vừa mới thúc dục, lập tức hấp dẫn đến đại
lượng năng lượng tự nhiên, những năng lượng tự nhiên này vừa tiến vào
trong cơ thể của hắn, lập tức liền tan làm một với tự nhiên chi nguyên,
rất nhanh tu bổ lấy thân thể bị thương của hắn.
Cùng Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia đánh một trận, Tề Nhạc sở dĩ có thể giành lấy
thắng lợi cuối cùng, cố nhiên là vì Hiên Viên thần kiếm có lực công kích tuyệt cường, đồng thời cũng có quan hệ với thân thể hắn. Sau khi trải
qua tự nhiên chi nguyên cải tạo, thân thể Tề Nhạc so với trước kia không biết đã trở nên cường hoành hơn gấp bao nhiêu. Dưới công kích của đối
thủ, tổn thương của hắn đã bị thân thể hạ xuống thấp nhất, cường độ thân thể thậm chí có thể so sánh với Mahdavikia. Chỉ là Mahdavikia cũng
không có vũ khí công kích cường hoành như Hiên Viên thần kiếm, cho nên
tự nhiên không cách nào chính thức xúc phạm tới Tề Nhạc rồi.
Theo năng lượng tự nhiên không ngừng tràn ngập, Vân Lực trong cơ thể Tề Nhạc dần dần trở nên sinh động, bổn sự khôi phục rất nhanh bày ra, Vân
Lực dưới sự phụ trợ của Tự Nhiên Chi Nguyên rất nhanh khôi phục lấy,
năng lượng trong cơ thể không ngừng sinh ra cảm giác luật động rất nhỏ,
mỗi một lần đều có thể tăng cho hắn thêm vài phần lực lượng.
Quang mang nhàn nhạt lập lòe, Tề Nhạc rốt cục mở cặp mắt của mình ra,
lúc này, Vân Lực của hắn đã khôi phục ba thành. Về phần thời gian đã qua bao lâu, hắn cũng không biết, lúc hắn mở mắt ra, kinh ngạc phát hiện
thân thể của mình rõ ràng ở trong một rừng cây.
- À? Sao mình lại ở chỗ này?
Tề Nhạc kinh ngạc nhìn tất cả chung quanh, đây là một mảnh rừng cây,
cây cối cao lớn đại bộ phận đều là thụ linh trên trăm năm, khó trách có
thể cung cấp tự nhiên năng lượng khổng lồ như vậy? Nhưng sao mình lại ở
chỗ này? Một khắc cuối cùng của trí nhớ, mình tựa hồ bất tỉnh ngã vào
ngực Lãnh Nhi.
chuyện mình độc thân phạm hiểm.
Nghĩ tới đây, trong mắt Tề
Nhạc toát ra một tia hào quang ôn nhu. Như Nguyệt, Văn Đình và Tuyết Nữ
đều đang ở nhà chờ đợi mình, nếu như Tuyết Nữ biết mình đã cứu được cha
của nàng, không biết sẽ cao hứng cỡ nào.
Vừa nghĩ, hắn liền gọi cho Long Vực biệt viện một cú điện thoại.
- Này, ai thế!
Điện thoại vừa kết nối, Tề Nhạc đã không thể chờ đợi được hỏi.
Điện thoại bên kia truyền đến một thanh âm tràn ngập tính bạo tạc:
- Ngươi con mẹ nó là ai thế! Trước tự giới thiệu cho lão nương nghe một chút đi!
Tề Nhạc nhíu chặt mày:
- Mạc Đạm Đạm, là cô phải không. Tôi là Tề Nhạc, Như Nguyệt các nàng đâu? Cô bảo Như Nguyệt hoặc là Văn Đình đến nghe đi.
Mạc Đạm Đạm có chút đắc ý nói:
- Anh nói muốn tìm các nàng thì tôi sẽ tìm cho anh sao! Anh nghĩ hay
lắm, Tề Nhạc tên hỗn đản này, quên lúc trước anh đối với tôi thế nào
sao. Hừ hừ, Mạc Đạm Đạm tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu. Tôi không gọi
các nàng nghe, anh có thể làm gì đây? Dù sao anh ở Châu Âu, cũng không
gặp được tôi, có bản lĩnh, anh đánh tôi đi! Ha ha ha ha.
Nghe thanh âm tiểu nhân đắc chí của Mạc Đạm Đạm, trong lòng Tề Nhạc không khỏi giận dữ: