Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 768 : Minh Minh chi Phượng Sồ Biến (1)

Ngày đăng: 21:28 22/04/20


Bốn vị Hồng Y Đại Giáo Chủ đều bị một màn trước mặt làm sợ ngây người,

bọn hắn thậm chí quên tiếp tục phát động Thánh Quang công kích. Minh

Minh bay lượn ở giữa không trung đã trở thành tiêu điểm của toàn trường, trên người nàng mỗi một mảnh lông vũ đều phóng thích ra hào quang như

bảo thạch, thần quang bành trướng kia, bộ dáng ưu mỹ kia, thân chim cực

lớn trong chớp mắt đã vọt tới trước lưới ánh sáng thần thánh.



Tựa như Như Nguyệt khi đạt đến sáu vân là có thể thi triển ra Thần Long chân thân vậy, Minh Minh hiện giờ chỗ thi triển chính là năng lực mạnh

nhất trước mắt của nàng, tên là Phượng Sồ Biến. Nàng lúc này, vẫn không

thể chính thức từ gà tăng lên tới cảnh giới Phượng Hoàng, nhưng sau khi

đột phá sáu vân, nàng đã đã có được khí tức Phượng Hoàng, phối hợp với

bổn tướng dị hóa giai đoạn như hai, nàng đầu tiên sau khi đạt sáu vân

hoàn thành sáu vân hoàn thành Phượng Sồ Biến cường đại nhất của chiến sĩ cầm tinh con gà, thải hồng điểu cực lớn kia đúng là đời trước của

Phượng Hoàng ah!



Thân thể thải hồng điểu khi còn cách lưới

ánh sáng thần thánh chừng 10m thì ngừng lại, những Hấp Huyết Quỷ tràn

ngập sợ hãi kia căn bản không có lựa chọn khác, dưới sự dẫn dắt của Hứa

Tình đi theo sau lưng Minh Minh.



Hai cánh thải hồng cực lớn

mở ra, bỗng nhiên khép lại về chính giữa, hai đạo thải hồng quang nhận

rộng chừng ba mét phiêu nhiên mà ra, quang nhận cực lớn kia mang theo

xoay tròn mãnh liệt và lực thiết cát cực đại, trực tiếp đánh về phía

lưới ánh sáng trước mặt.



Tiếng cọ xát chói tai vang lên, vô

số quang điểm bộc phát trên không trung, năng lượng chấn động khiến

Thiên địa phải biến sắc, lưới ánh sáng cường đại kia lại Minh Minh sau
khôi phục năng lượng của bản thân Minh Minh cũng nhanh hơn rất nhiều.

Bởi vậy mới có duy trì được trạng thái Phượng Sồ Biến.



Kim sắc quang mang mãnh liệt đột nhiên

bạo phát, từ rìa kim quang kia thậm chí thấy được từng đạo vết rách,

tiếng thét dài từ giữa kim quang truyền ra, một người thân thể cao lớn

phiêu nhiên mà ra, đó là một nam tử anh tuấn, nhìn qua bộ dạng hơn hai

mươi tuổi, tóc dài màu vàng kim rối tung ở sau lưng, hai con người màu

xanh da trời phảng phất có thể nhìn thấu tất cả thế gian trong suốt

không có nửa phần tạp chất. Một thân quần áo tuyết trắng buộc vòng quanh dáng người hoàn mỹ của hắn, sáu cái cánh chim trắng tinh nhẹ vỗ sau

lưng. Thân thể cao vượt qua ba mét nhìn qua tràn đầy khí tức thần thánh, khí chất trang nhã mà cao quý rất dễ dàng khiến nữ hài tử phải mê muội.



Chứng kiến hắn xuất hiện, Minh Minh trong lòng không khỏi xiết chặt,

liên tưởng đến lời nói của Vũ Mâu, nàng biết rõ, nam nhân có sáu cánh

trước mắt này, chỉ sợ chính là Đại thiên sứ trưởng rồi.



- Cô khỏe, tiểu thư tôn kính, có thể thấy cô thật cao hứng, khí tức tinh

khiết trên người cô khiến cho tôi phải mê say. Tôi là Lục Dực Sí Thiên

Sứ, cũng là Đại thiên sứ trưởng trong thiên đường, cô có thể gọi tôi là

Rafael. Các bằng hữu cũng gọi tôi là Quang Nhan Thiên Sử, bởi vì tôi có

được dung mạo anh tuấn nhất thế gian.



Quang Nhan Thiên Sử Rafael, Minh Minh mở ra hai cánh Phụng Sồ, lẳng lặng nhìn hắn:



- Dung mạo của anh có quan hệ gì đến tôi. Nếu như anh thật là sứ giả

Thượng Thiên phái tới, vậy thì không nên lạm sát kẻ vô tội.