Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 814 : Khúc nhạc dạo tập huấn đặc thù (4)
Ngày đăng: 21:29 22/04/20
- Nói đi, nói ra có lẽ nội tâm của anh sẽ chịu hơn một chút. Những chuyện đã xảy ra em không trách anh đâu.
Dựa vào bờ vai của Như Nguyệt ngửi hương khí nhàn nhạt trên người của
nàng Tề Nhạc như một người sắp chết đuối trên biển rộng vớ được tấm ván, hắn dựa sát vào người của nàng.
- Như Nguyệt em biết không?
Trong nháy mắt thân thể Văn Đình dung hợp vào người của anh, đột nhiên
anh cảm thấy có cảm giác xin lỗi các em. Thực xin lỗi mỗi người trong
các em, anh là đồ hỗn đản mà.
Nước mắt không bị khống chế chảy xuôi xuống gò má, cả thân thể Tề Nhạc như run lên nhè nhẹ.
Như Nguyệt lẳng lặng nghe hắn kể lại, mười ngón tay của hai người đan
vào nhau giống như đôi tình nhân mới quen nhau, hai người dựa vào nhau
trong xe và lẳng lặng nghe tiếng tim đập của đối phương.
-
Lúc trước anh có Minh Minh, anh thật sự rất thích nàng, trước khi trở
thành Kỳ Lân Tề Nhạc anh không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có ngày có được bạn gái đẹp như vậy. Khi đó trong nội tâm của anh thỏa mãn tới mức khó
nói thành lời. Thế nhưng mà về sau anh lại gặp được em, gặp được Văn
Đình, mỹ mạo của các em làm anh động tâm.
- Tuy trước đó anh
đã yêu Minh Minh lại khó có thể khắc chế yêu mến các em sau đó. Khi đó
cho tới anh bây giờ cũng không nghĩ qua làm như vậy với các em là không
công bằng. Về sau các em biết rõ nhau cũng không có trách cứ anh lời
nào, vẫn lặng lẽ yêu anh nên làm nội tâm của anh rất thỏa mãn. Tuy anh
cũng có cảm giác được một ít nguy cơ cũng cảm giác được các trong nội
tâm các em bất mãn với nhau.
- Nhưng mà khi đó anh dựa theo lời Trát Cách Lỗ đại
sư nói Kỳ Lân như anh cần tới bốn nữ nhân mới có thể thỏa mãn. Thẳng đến khi Văn Đình chết vì anh thì anh đã hiểu được tuy chúng ta yêu đối
phương, nhưng mà trả giá của anh lại kém các em quá xa, anh thật hối
hận, nhưng mà đến bây giờ anh cũng không có làm gì để đền bù cho các em
giữ lại nói cho Như Nguyệt nghe. Nghe hắn nói Như Nguyệt lẳng lặng tựa
vào bờ vai Tề Nhạc, tuy tâm tình của nàng theo lời kể của Tề Nhạc mà
phập phồng bất định, nhưng mà nàng phát hiện từ khi mình xác lập quan hệ với Tề Nhạc còn chưa có bất kỳ ngày nào yên tĩnh như ngày hôm nay cả.
Ngày hôm nay với nàng mà nói là hạnh phúc. Toàn thân Tề Nhạc đều xuất
hiện cảm giác tràn ngập quyến luyến, đây cũng không phải quyến luyến
thân thể mà là hoàn toàn phát ra từ nội tâm. Loại cảm giác được che chở
này làm cho Như Nguyệt cảm thấy bất luận mình phải trả giá vì Tề Nhạc
bao nhiêu cũng đáng, cũng vào lúc này nàng mới cảm giác được Tề Nhạc yêu mình say đắm thế nào.
- Chết, Văn Đình chết rồi, Đế Tâm
Tuyết Liên Vương cũng chết rồi, bọn họ vì cứu mạng một mình anh mà trả
giá bằng tính mạng của mình. Hiện tại anh còn nhớ rõ thời điểm Văn Đình
hoàn toàn dung hợp vào thân thể của anh, nàng hoàn toàn không có chút ý
tứ trách cứ anh, nàng dùng khí tức cuối cùng của mình dỗ dành nội tâm
của anh.
- Anh đã làm được cái gì với nàng? Không có gì cả,
cuối cùng nàng không thể đào thoát vận mệnh của Cự Thú Hoạt Xá Lợi mà
ông trời dành cho nàng, tất cả đều là anh sai, đều là anh sai ah! Nếu
như anh không bị Vũ Mâu hấp dẫn, nếu như anh cẩn thận một chút thì mọi
chuyện không có xảy ra.
- Cho dù là cường giả không cách nào
chiến thắng thì ít nhất chạy vẫn được mà, chính vì anh vô cùng tin tưởng vào Vũ Mâu mới tạo thành tình cảnh nhiều người vì anh mà chết như vậy.
Như Nguyệt, tim của anh quá đau đớn, đau tới mức anh không cách nào thở
được...
Rốt cục nói ra những lời này thần quang trong mắt Tề
Nhạc hoàn toàn thu liễm, ánh mắt xám trắng nhìn qua Như Nguyệt, trong
bóng đêm huyết lệ đã chảy ướt cả cái áo xanh của hắn đang mặc, chỉ có
điều thời điểm này ngay người không cảm giác được.