Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 841 : Lục Dực Xích Kim Khải (4)

Ngày đăng: 21:30 22/04/20


Hào quang màu xanh từ trong ngực của Tuyết Nữ bay ra, Côn Lôn kính

đã phát năng lượng thần kỳ của nó ra ngoài, không trung xuất hiện từng

đạo vết rách rất nhỏ và hào quang bích lục kia ngưng kết lại thành một

thế, hơn nữa dùng vết rách của bản thân làm trung tâm trong nháy mắt

tăng lên mấy lần, một lỗ đen cực lớn xuất hiện phía trên biệt thự Long

Vực, tình cảnh phá vỡ không gian vô cùng khủng bố và lỗ đen này dưới sự

chỉ dẫn của Côn Lôn kính từ trên trời giáng xuống bao phủ mọi người vào

trong.



Tề Nhạc thu tay phải về. Hắn vung tay lên thu tất cả

mọi người vào trong Kỳ Lân Châu, đúng lúc này đột nhiên âm thanh đáng sợ vang lên, một đạo thân ảnh màu xanh từ bên ngoài tường biệt thự Long

Vực tiên vào và nhanh chóng vọt vào trong lỗ đen.



- Tề Nhạc ca ca, anh làm sao thế?



Trong tiếng kinh hô này Tề Nhạc thấy rõ người đến chính là Thực Vật

Hồn, vẻ mặt và bộ dáng thất kinh của nàng hiển nhiên là bị cảnh trước

mắt làm kinh ngạc ngây người.



Thời điểm nàng xuất hiện thì bỗng nhiên lỗ đen thu liễm, dùng Côn Lôn kính làm dẫn xuyên việt thời không cũng hoàn thành.



Trừ Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ ra, tất cả mọi người trong hoảng sợ nhìn thấy lỗ đen thôn phệ cảm giác kỳ dị truyền khắp khắp nội tâm của mỗi người,

chỉ có tinh thần là còn thanh tỉnh, trong khoảnh khắc đó bọn họ mình như mất đi thân thể của mình dần dần lâm vào trong bóng tối vô tận, tinh

thần cũng dần dần ngủ say mang theo khủng hoảng lâm vào bóng tối.



...



- Ah!



Đột nhiên Vũ Mâu phát ra tiếng kinh hô làm cho mười hai thủ hộ giả chòm sao trong thần miếu Pathenon đồng thời mở mắt ra, hai mươi bốn ánh mắt

nhìn qua người Vũ Mâu.



Sau khi đạt được thần khí Athena tán

thành thì thực lực Vũ Mâu tăng vọt gấp nhiều lần, những ngày này vì
...



Bóng tối biến mất, bình minh tái hiện, thị giác của Tề Nhạc lúc này đã biến mất nhưng mà thần trí của hắn rất thanh tỉnh, tuy con mắt không nhìn thấy nhưng

tinh thần lực lại cảm nhận được sự tồn tại ở chung quanh, khí tức tự

nhiên khổng lồ làm cho Tề Nhạc biết rõ mình truyền tống thành công rồi.



Tay trái vô ý thức xoa bóp một thứ gì đó rất mềm mại mà tràn ngập co dãn và sau đó nghe một tiếng rên rỉ truyền ra.



- Ah!



Lúc này hắn mới từ trong mơ hồ tỉnh táo lại lập tức nhớ lại những

chuyện trước đó, khi đó tay trái của hắn đạt lên trên Côn Lôn kính và

truyền năng lượng vào ngực của Tuyết Nữ, mà Côn Lôn kính lại ở trên ngực Tuyết Nữ thì chẳng phải cảm giác mềm mại này là...



Ưm một tiếng Tuyết Nữ không thể né tránh, tùy ý cho Tề Nhạc xoa bóp bộ ngực mình, khẽ gọi một tiếng.



- Cha!



Tề Nhạc hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì nên rất giật mình, vội vàng buông

bàn tay đang bóp ngực của Tuyết Nữ ra, có chút bối rối nói:



- Thực xin lỗi, cha không cố ý.



Tuyết Nữ tiến sát thân thể Tề Nhạc và tựa đầu vào ngực kiên cố của hắn, nàng hoàn toàn không nói câu nào và chỉ đặt tay ôm eo của Tề Nhạc, đem

thân thể của mình dán sát vào người của Tề Nhạc.



Tề Nhạc cảm giác được khí tức Tuyết Nữ có chút dồn dập và nhiệt độ cơ thể đã tăng nhanh.



Kinh nghiệm phong phú nên hắn hiểu đây là chuyện gì xảy ra, vội vàng thoát khỏi cái ôm của Tuyết Nữ.



- Tuyết nhi, không, không thể.



- Cha à, vì cái gì?