Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 87 : Tam trân phụ thể (3)

Ngày đăng: 21:06 22/04/20


- Giải Trĩ tiền bối, vị tiền bối Hắc Kỳ Lân này sau khi chết, sẽ xuất hiện áo choàng sao? Vị tiền bối Cửu Vĩ Hồ thì sao? Kết cục của nàng là thế nào?



Giải Trĩ nói:



- Câu chuyện này bất luận là trong thần thú hay là trong hung thú, đều có lưu truyền, lúc ấy, sau khi tiền bối Hắc Kỳ Lân chết đi, máu huyết trong người của hắn kết hợp với làn da không còn lân phiến, khi đó xuất hiện nhân loại, có lẽ bởi vì tiền bối Hắc Kỳ Lân dự cảm được tương lai của Kỳ Lân nhất tộc, bởi vậy, biến thành Kỳ Lân Ẩn này. Thời điểm tôi nghe các vị tiền bối kể câu chuyện này, tôi cho rằng Cửu Vĩ Hồ sẽ chết theo tiền bối Hắc Kỳ Lân.



- Nhưng mà, kết quả lại không phải như thế. Thậm chí vị tiền bối Cửu Vĩ Hồ kia còn không khóc, nàng thì thào trong miệng câu: ta không thể chết được, ta không thể chết được. Sau đó, liềm ôm lây thân thể huyết nhục mơ hồ của tiền bối Hắc Kỳ Lân lưu lại rồi rời đi, nhưng lưu lại Kỳ Lân Ẩn cho các thượng cổ thần thú. Từ đó về sau, không người nào nhìn thây Cửu Vĩ Hồ nữa, cũng không biết nàng đi nơi nào. Nàng cùng thi cốt tiền bôi Hắc Kỳ Lân chính là mê đề, là thiên cổ mê đề, đến bây giờ không có người nào cởi bỏ.



Tề Nhạc có chút ngốc trệ nói:



- Có lẽ, có nguyên nhân gì đó khiến cho nàng ta tiếp tục sống. Nhưng bất luận là tiền bối Hắc Kỳ Lân, hay là tiền bối Cửu Vĩ Hồ, tôi đều bội phục. Dũng khí và lựa chọn cuối cùng của bọn họ, người bình thường tuyệt đối không làm được. Nếu như đổi lại là tôi, có lẽ đã sớm sụp đổ rồi.



Giải Trĩ nói:



- Có lẽ là như vậy, Kỳ Lân Ẩn anh đã mang vào rồi, là tam ẩn chi lực. Chính là ẩn khí tức, ẩn năng lượng, cùng ần thân thể. Mặc nó vào, cũng không có người nào cẩm nhận được khí tức của Kỳ Lân, cũng không ai biết rõ anh cường đại hay nhỏ yếu. Vân lực của anh kết hợp với Kỳ Lân Ẩn, chỉ cần anh không sử dụng vân lực tiến hành công kích, như vậy, thân thể của anh sẽ bào trì trạng thái tàng hình. Đương nhiên, thời gian tàng hình dài hay ngắn, có quan hệ trực tiếp tới vân lực của anh.




Trải qua ngây người ngắn ngủi, Tề Nhạc nhanh chóng khôi phục lại.



- Tốt, Minh Minh chúng ta đi thôi. Phách Vương Long, đừng quên chuyện cô đáp ưng công tác cho tôi đấy.



Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:



- Tôi sẽ không quên. Minh Minh, sáng sớm ngày mai tôi sẽ tới Thanh Bắc tìm cô. Tề Nhạc, nếu như anh đã có được ba kiện trang bị Kỳ Lân, lại đang ở trong đại học Thanh Bắc, tôi nghĩ, tạm thời sẽ không xuất hiện phiền toái gì. Cai này cho anh, nếu như gặp nguy hiểm, anh nên ấn lên bảo thạch màu đỏ.



Vừa nói, nàng đưa cho Tề Nhạc một vòng tay, có vài phần tương tự cái nàng mang lúc trước, trên vòng tay bạch kim này có thiết kế một bảo thạch màu đỏ, vòng tay bạch kim này, dày chừng ba cm, bề rộng cừng một phẩy năm cm, Tề Nhạc tiếp nhận vòng tay, mở chốt đưa vào cổ tay trái, nó vừa dính sát vào làn da của hắn.



Hải Như Nguyệt nói:



- Vân lực của anh còn quá yếu, không cách nào thông qua nó phát hiện khí tức cường đại, chờ khi vân lực của anh mạnh hơn một chút, có thể sử dụng. Vòng tay cũng là bảo khí, chỉ cần trong phạm vi một km vuông gặp phải phiền toai gì, anh ấn bảo thạch trên vòng tay, xoay sang trái một vòng, chiến sĩ cầm tinh chung quanh sẽ nhận được tin tức và chạy đi tìm anh. Còn nữa, sau khi Minh Minh rời đi, anh không được dễ dàng ra khỏi đại học Thanh Bắc. Đại học Thanh Bắc từ phong thủy, là một long huyệt, bản thân co được phong thủy rất mạnh, chỉ cần ở trong đại học Thanh Bắc, khí tức Kỳ Lân của anh sẽ thu liễm, đây cũng là nguyên nhân tôi bảo anh đi tới đó. Ba tháng sau, chỉ cần chúng ta có thể bình an vượt qua hội giao lưu này, tôi sẽ phân công một phần công tác cho anh. Trong khoảng thời gian này tôi hy vọng anh nên dụng tâm tu luyện, tranh thủ sớm ngày tìm được mấy vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác.