Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 89 : Viêm Hoàng Hồn (1)
Ngày đăng: 21:07 22/04/20
Cơ Đức cười hắc hắc, nói:
- Hãn mã tính toán là cái gì, chiếc xe này đi theo tôi sáu, bảy năm, không ngừng nâng cấp mới được như bây giờ. Ngài đừng nhìn bề ngoài, kỳ thật, linh kiện trong đều là đặc thù. Tổng cộng mười hai xi-lanh, dựa theo xếp đặt của công ty đại chúng W12, là do tôi tự tìm linh kiện đặc thù, hơn nữa, còn sử dụng kỹ thuật đặc thù. Thời điểm gặp phải chuyện đặc biệt, có thể biến thành mười hai xi-lanh đồng thời công tác. Hơn nữa, tôi còn theo khí lực đặc thù, tiếp cận gần tám trăm mã lực, thế nào, rất mạnh đúng không?
Tề Nhạc im lặng một hồi, nói:
- Đây chính là xe việt dã, bài lượng lớn thế không sợ bị lật xe sao?
Cơ Đức nghe xong lời này càng thêm đắc ý.
- Làm sao có thể lật xe, nếu phía trước hoặc sau có chênh lệch thì sẽ tự động khóa, độ nhạy phản ứng là một phần ngàn giây, gặp được tình huống đặc biệt, tự nó có thể điều chỉnh. Các phương tiện cực kỳ đầy đủ. Đừng nói là xe việt dã, cho dù siêu xe thể thao cũng chưa chắc bằng đâu. Như thế nào, sư phụ cũng thích xe sao?
Tề Nhạc kích động nói:
- Không phải ưa thích, là rất ưa thích. Cơ Đức, tôi không nghe lầm chứ, xe này do chính anh lắp ráp sao?
Cơ Đức hừ một tiếng, nói:
- Sư phụ, ngài cho rằng làm tinh anh trong bộ đội đặc chủng là dễ làm lắm sao? Sở dĩ tôi có đủ điều kiện tham gia bộ đội đặc chủng tới bây giờ, không phải bởi vì tôi biết đánh nhau. Mà bởi vì tôi có năng lực đặc thù. Đi thôi, chúng ta lên xe rồi nói, tôi sẽ chứng minh cho ngài xem.
Ánh mắt Minh Minh lúc trước nhìn qua toàn thân Tề Nhạc tản ra khí tức bi thương, nhưng hắn hiện giờ như biến thành người khác, nhưng mà Minh Minh lại ẩn ẩn cảm giác được, cảm xúc bi thương lúc trước của Tề Nhạc là cố ý che dấu đi, mà không phải biến mất dễ dàng như vậy.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Cơ Đức, chúng ta nên thương lượng một chút, tôi cũng không mượn nhiều, chỉ một giờ là đủ, hơn nữa anh còn ngồi trên xe xem tôi chạy. Tôi cam đoan sẽ không làm chiếc xe của anh hư hao chút nào. Chỉ là muốn chạy một lát cho đã ghiền mà thôi. Anh cũng biết, là nam nhân phải ưa thích xe, xe chính là phòng thứ hai của nam nhân. Kỳ thật, anh cũng không biết mơ ước của tôi là một chiếc xe việt dã đấy, đáng tiếc, tôi nghèo kiết xác.
Cơ Đức nghe Tề Nhạc nói hắn cũng ưa thích xe, biểu hiện trên mặt buông lỏng rất nhiều.
- Sư phụ, ngài cũng ưa thích xe việt dã sao? Thật sự là anh hùng gặp anh hùng nha.
Tề Nhạc cười hắc hắc, tiến đến bên người Cơ Đức, mắt liếc nhìn Minh Minh đằng sau, thấp giọng nói:
- Mộng tưởng lớn nhất của tôi là một chiếc xe việt dã, tôi vốn vừa ý Cadillac SRX .
Cơ Đức bĩu môi, nói:
- Cái xe kia có cái gì tốt, thể tích chỉ bình thường thôi, còn động lực, chỉ có lắp ráp động cơ Sao Bắc Cực là coi được. Chế tác tương đối thô ráp. Không có gì hay.
Tề Nhạc có chút dâm đãng cười nói:
- Anh cũng không hiểu rồi. Tuy tính năng SRX không có gì nổi bật, nhưng mà, nó có một điểm tốt, trên nó có hai cái nút, trong xe có ba hàng ghế ngồi. Nhấn cái nút sau, hai hàng ghế sau sẽ thu vào gầm xe, như vậy, cả đằng sau biến thành một không gian cực lớn. SRX có chiều dài chừng hơn năm mét, rộng hơn hai mét, hai ghế sau hạ xuống thành giường, cho dù khổ người lớn như anh cũng có thể nằm. Lại chuẩn bị tấm lót giường, tùy thời có thể dùng để ngủ. Đây chính là mộng tưởng của tôi! Về sau nếu có thể có được một chiếc SRX, tôi co thể lái nó đi cua gái rồi, trên cửa sổ xe có dán bốn chữ.