Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 890 : Viễn Cổ Ma Thần xuất hiện (3)
Ngày đăng: 21:32 22/04/20
Thân thể của Tề Nhạc cùng Xi Vưu đồng thời chấn động, Tề Nhạc hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên ăn một chút thiệt thòi nhỏ. Thần khí so đấu, hắn
tạm thời đã rơi vào hạ phong. Dù sao thì Hiên Viên Kiếm không có Hiên
Viên hồn vẫn kém hơn Bàn Cổ Phủ trạng thái hoàn toàn. Hai kiện thần khí
này có uy lực kém nhau phi thường nhỏ.
Chứng kiến Hiên Viên Kiếm, đồng tử của Xi Vưu lập tức co rút lại, âm thanh lạnh như băng từ trong kẽ răng trào ra:
- Hiên Viên Kiếm, lại là Hiên Viên Kiếm. Chẳng lẽ, ngươi là hậu duệ của Hoàng Đế.
Tề Nhạc ngạo nghễ nói:
- Đúng vậy, với tư cách là tử tôn Viêm Hoàng, ta tự nhiên là hậu duệ
của Hoàng Đế. Đồng thời, ta cũng là đệ tử duy nhất của Hoàng Đế bệ hạ.
Lúc trước sư phụ ta có thể ngũ mã phanh thây ngươi, hôm nay, vì sao ta
không thể làm được chuyện giống sư phụ ta.
Xi Vưu nở nụ cười, hắn đột nhiên cười lên ha hả:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi là ai. Hoàng Đế sao? Coi như là Hoàng
Đế bây giờ xuất hiện ở nơi này cũng không phải là đối thủ của ta. Bất
quá, ta đến là muốn cảm tạ ngươi. Tánh mạng của ta sống lại chính là hy
vọng đánh bại Hiên Viên Kiếm. Hôm nay vừa vặn đã có cơ hội này, ta liền
để cho ngươi xem một chút, Hiên Viên Kiếm như thế nào cắt được Bàn Cổ
Phủ ta thành hai đoạn.
Quang mang màu bạc càng ngày càng cường thịnh, khí tức bá đạo tạo nên uy áp cực lớn đè ép Tề Nhạc.
Thanh âm lo lắng của Như Nguyệt truyền vào trong tai Tề Nhạc:
- Tề Nhạc, phát động Thập Nhị Sinh Tiếu thủ hộ lĩnh vực a.
phát ra những tiếng vù vù, nhưng tựa hồ là vẻ đắc ý.
Năng
lượng mạnh thật, Tề Nhạc nhìn Xi Vưu, quang mang trong mắt trở nên ngưng tụ, dựa theo niên đại thì tuổi thọ Xi Vưu chỉ sợ cũng hơn một vạn. Ai
cũng không biết hắn đến tột cùng là loại sinh vật gì, thủy tổ Tộc Cửu Lê sao? Nhưng mà hắn có bề ngoài giống như nhân loại, nếu là nhân loại thì dùng thân thể tu luyện thời gian vạn năm, cũng khó trách hắn có năng
lượng cường đại như thế. Lúc này Xi Vưu theo cách đánh giá của Tề Nhạc,
tuyệt đối không cần Hỗn Độn Vương, Thâm Hải Minh Long Vương, cho dù tăng thêm Bàn Cổ Phủ thậm chí còn mạnh hơn trước. Thực lực cường hãn vô bì
làm cho chiến ý trong lòng Tề Nhạc càng thêm mạnh mẽ, giống như hắn đã
từng yêu cầu thuộc hạ của mình chiến đấu. Hắn cũng chờ mong có thể trong quá trình giao phong với đối thủ mạnh hơn mình mà gia tăng thực lực của bản thân.
Đương nhiên, loại tình huống này cũng cực độ nguy
hiểm, ít nhất trước mắt thì là như thế, Tề Nhạc căn bản không có nắm
chắc có thể chiến thắng Xi Vưu. Thậm chí không có nắm chắc toàn thân trở ra dưới Bàn Cổ Phủ của Xi Vưu.
Xi Vưu không có truy kích mà nhìn Tề Nhạc, trên mặt toát ra một tia khinh thường:
- Ta đã nói rồi, lực lượng của nhân loại làm sao có thể đạt tới trình
độ như vậy. Nguyên lai, ngươi căn bản chính là một đầu Kỳ Lân. Chỉ có
điều mượn thân thể nhân loại mà thôi. Bất quá, ngươi còn kém ta quá xa,
coi như Kỳ Lân Vương ở chỗ này cũng không thể chống lại ta.
Lúc này Như Nguyệt đã mang theo Thập Nhị Sinh Tiếu Thập Nhị Sinh Tiếu
bắt đầu rút lui. Nhưng chiến đấu của Xi Vưu cùng Tề Nhạc không trung
cũng không làm quân đội Tộc Cửu Lê nhàn rỗi. Dưới sự dẫn dắt của ba gã
Na Lê, quân đội Tộc Cửu Lê vây quân đoàn Sinh Tiếu lại, lúc này chiến
đấu thảm thiết bắt đầu. Bởi vì vừa rồi quân đoàn Sinh Tiếu đột nhiên
công kích đến tổn thất thật sự quá lớn, cho dù là sớm có chuẩn bị, nhưng sự cường đại của Tề Nhạc làm bọn hắn trực tiếp tổn thất sức chiến đấu
mấy ngàn quân, nhất là mười tên Na Mị càng khiến cho quân đội Tộc Cửu Lê không cách nào thừa nhận. Cũng chính bởi vì những Na Mị chết mà Xi Vưu
mới tự mình xuất thủ.