Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 907 : Trở về hiện đại, kế hoạch Kỳ Lân (4)
Ngày đăng: 21:33 22/04/20
Sau khi kiểm tra, Tề Nhạc lái xe vào cư xá của Thượng tướng Cơ. Vừa đi lên thang máy tới cửa nhà Thượng tướng, thư ký của ông đã đợi ngoài cửa rồi. Tề Nhạc lên tiếng chào hỏi liền cùng ông ta đi vào nhà của Minh
Minh.
Thượng tướng Cơ ngồi trên sa *** trong đại sảnh đọc báo, thấy Tề Nhạc đi tới, liền vẫy tay, mỉm cười nói:
- Ngồi đi.
Phải tới gần một năm chưa gặp lại vị tướng già này, xem ra, trên đầu ông lại có thêm mấy sợi tóc bạc, dường như lại già đi mấy phần, đúng là vất vả
vì đất nước mà! Bất luận là lần thứ mấy gặp lại ông, Tề Nhạc đều có
cảm giác kính trọng.
- Bác, quầy rầy bác nghỉ ngơi rồi.
Tề Nhạc cung kính nói.
Thượng tướng Cơ để tờ báo trong tay lên bàn trà, nhìn Tề Nhạc từ trên xuống dưới, cười nói:
- Giờ mấy thanh niên đều thích nhuộm tóc trắng hay sao? Sao ta chưa từng nghe thấy nhỉ!
Lúc này Tề Nhạc mới để ý tới mình đã khác trước, bản năng đưa tay lên sờ sờ mái tóc trắng trên đầu mình, cười khổ nói:
- Coi như thế vậy.
Hắn cũng không hy vọng làm cha Minh Minh phải lo lắng tới chuyện của mình,
lấp lửng nói cho qua chuyện. Đồng thời, hắn cũng không muốn quấy rầy quá nhiều thời gian nghỉ ngơi của thượng tướng, thẳng thắn nói vào chủ đề:
- Bác trai, lần này là con mang quà tới cho bác, đồng thời, cũng mong bác giúp con chút việc.
Thượng tướng Cơ rõ ràng hơi sững sờ, không khỏi nhíu mày nhìn Tề Nhạc, nói:
- Như này có tính là cậu đang hối lộ lãnh đạo quốc gia không đây?
Tuy rằng cau mày, nhưng trong mắt ông lại toát lên vẻ vui mừng, tuy rằng
chỉ mới tiếp xúc với Tề Nhạc có mấy lần, nhưng ông cũng đã xem xét hồ
sơ của Tề Nhạc rất nhiều lần, vẫn có lòng tin với chàng trai trẻ này.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Bác trai, giờ thì bác có thể nhận được quà này của con rồi chứ?
Mùi hương thơm ngát lập tức tràn ngập toàn bộ đại sảnh. Mùi hương thấm vào
ruột gan và vô cùng thanh nhã làm cho Thượng tướng cũng không khỏi thở
sâu, mùi hương đó cũng làm cho cơ thể ông cảm thấy thoái mái rất nhiều,
tò mò hỏi:
- Tề Nhạc, những thứ này là hoa quả sao? Trong trí
nhớ của ta, hình như ta chưa từng thấy loại quả nào như vậy, chẳng lẽ,
đây là giống cậu mới tìm ra sao?
Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:
- Đúng, đây là hoa quả nguyên sinh thái mà công ty con mới trồng ra, sắp
đưa ra thị trường, đặc biệt đưa tới cho bác trai nếm thử. Một ít hoa quả ướp lạnh mà thôi, chắc không thể xem như hối lộ chứ?
Thượng tướng Cơ cầm lấy mấy quả nhìn như ngọc thạch ở tầng thứ nhất, nói:
- Thật sự chỉ là một ít hoa quả ướp lạnh thôi hay sao? Cái hộp đựng này
của cậu nhìn thôi cũng đã không đơn giản. cậu mở công ty khi nào, ta
chưa từng nghe thấy bọn Minh Minh nhắc tới?
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Cho nên con mới nói có một số việc muốn nhờ bác giúp mà!
Thượng tướng thả lại mấy quả đó vào trong hộp, nói:
- Có việc gì cứ nói thẳng, chúng ta chẳng lẽ còn cần vòng vo hay sao?
Tề Nhạc nghiêm mặt nói:
- Bác trai, lần này con mang hoa quả tới để bác nếm chính là có việc muốn nhờ, con muốn nhờ bác đưa những loại hoa quả này cho các vị lãnh đạo
quốc gia nếm thử, nếu như quốc gia cần, tập đoàn chúng con đồng ý cung
cấp hoa quả lâu dài cho các lãnh đạo.