Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 916 : Cảm giác đỡ đạn là cái gì? Không có cảm giác! (2)

Ngày đăng: 21:33 22/04/20


- Một tổ, tổ hai, phân biệt phong tỏa lầu chính cùng các con đường liên

kết với các hướng ra ngoài khác, ba tổ khống chế bãi đổ xe dưới đất. Cấm bất luận kẻ nào xuất nhập. Tổ bốn khống chế cửa chính, tổ năm tới tổ

mười chuẩn bị cùng tôi xông vào. Tổ đặc biệt chuẩn bị, bắt được mục tiêu sau đó phải rút đi không được sai sót chút nào.



Sau khi bàn giao một câu hắn mang theo hơn hai mươi người đi vào đại sảnh.



- Các người làm gì? Nhân viên sửa chữa không được tiến vào thang máy của nhân viên công ty.



Một bảo vệ ngăn cản đám người này. Nhưng mà trả lời hắn chính là phốc một

tiếng. Một họng súng đen ngòm mang theo thiết bị giảm thanh bắn ra và

lưu lại một lỗ máu trên ngực của nhân viên bảo an.



Nữ nhân viên đại sảnh phát hiện tình huống không tốt, mắt thấy bảo an ngã xuống thì phát ra tiếng thét lên.



Hơn hai mươi thợ sửa chữa trước kia lúc này lấy vũ khí của mình trong thùng dụng cụ ra, những họng súng dài ngắn cũng hình thành mạng lưới phong

tỏa trong đại sảnh. Khả năng bắn của bọn họ rất chính xác. Lưới hỏa lực

phủ khắp địa sảnh, người trong đại sảnh không còn lại bao nhiêu người.

Lúc này cửa lớn có mười người phong tỏa lại. Tất cả vũ khí đều có thiết

bị gắn súng giảm thanh, trong quá trình đồ sát không phát ra bao nhiêu

âm thanh lớn cả.



Hơn hai mươi người này vừa giết người nhưng

giống như vừa giết những con kiến, bọn giết người này không chút dừng

lại mà đi vào thang máy dành cho nhân viên công ty. Bọn này vừa tiến vào thang máy lập tức ấn vào cái nút lên tầng cao nhất, thang máy rất lớn

vừa vặn có thể dung nạp toàn bộ những kẻ này. Nhưng làm cho bọn họ cảm

thấy ngoài ý muốn là cái nút lên tầng cao nhất không có phát sáng, thang máy cũng duy trì chế độ đứng yên.



Bĩu môi, người cầm đầu hừ lạnh một tiếng, nói:



- Bọn bảo an chỉ có phương pháp như vậy? Lão tam, giao cho anh đấy, hai mươi giây.



- Vâng.




Oánh Oánh cùng Nguyệt Quan phản ứng hoàn toàn khác nhau, giống như phát hiện ra đại lục mới vậy.



- Cảnh báo ah! Có phải là có chuyện thú vị hay không, em đi xem.



Nói xong nàng liền từ ghế sa *** nhảy lên, quay người muốn chạy ra ngoài.



- Không thể đi.



Nguyệt Quan vội vàng kéo nàng lại.



- Ngươi nha đầu a! Thật không biết vì cái gì mà em không trầm ổn như cha của em chứ. Nên đợi ở đây đi, chị ra ngoài xem.



Nguyệt Quan vừa nói tới chỗ này thì bên ngoài truyền tới âm thanh thảm thiết,

tiếng súng dày đặc không ngừng vang lên trong tầng lầu.



Tòa cao

ốc Kim Cốc này thì nơi cao nhất chính là văn phòng tổn giám đốc. Có mười nhân viên bảo an chuyên môn bảo vệ. Lúc này những tên giết người kia

đang đi tới đây. Bởi vì có cảnh báo nên bọn họ vừa vặn kịp chuẩn bị vũ

khí. Trong lúc nhất thời hình thành lưới đạn đan xen vào nhau trên hành

lang. Khá tốt cấu tạo của tòa cao ốc này phi thường rắn chắc, đều có

thiết kế chống đạn đặc biệt cho nên tiếng súng bên ngoài tuy dày đặc

nhưng cũng không có chính thức ảnh hưởng đến người bên trong.



- Nhanh, Oánh Oánh.



Nguyệt Quan không hổ là nữ trung hào kiệt, gặp nguy không loạn, kéo tay Oánh

Oánh chạy vào bên trong. Bên trong có một gian chuyên môn tị nạn cũng là chỗ chống đạn. Nàng lôi kéo Oánh Oánh vừa chạy vào thì ấn nút đóng cửa

phòng lại. Tim không ngừng đập mạnh và sắc mặt Nguyệt Quan có chút trắng bệch.



- Chị Nguyệt Quan, bên ngoài có bọn cướp sao? Hình như là tiếng súng.