Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 921 : Trách nhiệm của huy chương kim cương thủ hộ (3)
Ngày đăng: 21:33 22/04/20
Lúc trước Hiên Viên hồn chế tạo ảo cảnh hiện ra trong đầu Tề Nhạc, thật sự là bọn họ sao.
Tuy nhìn nét mặt mang theo vài phần tang thương nhưng mà bọn họ không phải
là người trong ảo cảnh sao? Bọn họ thật sự là cha mẹ của mình sao? Mặc
dù không có bất luận căn cứ khoa học nào nhưng tâm tình Tề Nhạc lúc này
vô cùng kích động. Thần quang trong mắt lóe lên liên tục, trong lúc nhất thời thậm chí có chút si mê.
Ứng Tiểu Điệp ôm con gái và lau nước mắt cho Tề Oánh Oánh.
- Bảo bối, con không sao chứ, đừng có dọa mẹ sợ!
Tề Oánh Oánh chỉ thút thít nỉ non nhào vào trong ngực của mẹ, làm vậy nàng mới cảm thấy ôn hòa hơn rất nhiều.
Ngược lại Tề Thiên Lỗi còn tỉnh táo, ánh mắt của hắn chỉ nhìn qua con gái một cai rồi nhìn qua các thi thể trong đại sảnh, cảm xúc bi thống hiện ra
trên mặt của hắn, thở sâu, miễn cưỡng bình phục bi thương trong lòng và
Tề Thiên Lỗi đi vào trong đại sảnh.
Lúc này đã có nhiều nhân viên tập đoàn Kim Cốc tập trung chung quanh đại sảnh, ở ngay cửa những phóng viên bị cảnh sát ngăn cản bên ngoài. Nhưng mà đèn flash liên tiếp sáng
lên, tin tức lớn như vậy những người truyền thông thế này không bao giờ
bỏ qua.
Ánh mắt Tề Thiên Lỗi nhìn qua người của các nhân viên,
nhìn thấy bộ dáng sợ hãi, kinh hoảng, bi thương thì nội tâm Tề Thiên Lỗi quặn đau kịch liệt, sau khi ngừng một lúc mới mở miệng nói.
-
Đầu tiên tôi thật thương tiếc cho những người đã chết, không nghĩ tới
tập đoàn Kim Cốc chúng ta lại bị khủng bố tập kích. Nhưng mà tôi tin
tưởng chắc chắn sẽ tìm ra kẻ chủ mưu, sẽ bắt những kẻ này vì các tổn
thất thất nhân mạng trong tập đoàn Kim Cốc hiện giờ. Tập đoàn xảy ra
chuyện lớn như vậy thì tôi bụng làm dạ chịu. Nhưng mà bây giờ không phải lúc bi thương. Đầu tiên chúng ta phải làm chính là giải quyết tốt hậu
quả xảy ra. Ở chỗ này tôi đại biểu ban giám đốc tập đoàn Kim Cốc tuyên
bố phàm là nhân viên chết trong sự kiện lần này, tất cả phí mai táng do
công ty phụ trách. Hơn nữa dựa theo bảo hiểm tai nạn của các nhân viên
thang máy, thang máy đến thì một đoàn người nhanh chóng bước vào. Thời
điểm thang máy chuẩn bị đóng lại thì âm thanh lạnh như băng của Tề Nhạc
truyền tới.
- Chờ một chút.
Tâm tình của Tề Thiên Lỗi lúc
này vô cùng trầm thống, đột nhiên bị quấy rầy thì tức giận ngẩng đầu
lên, vừa vặn hai mắt đối mặt với ánh mắt Tề Nhạc. Nhìn thấy con mắt của
Tề Nhạc thì Tề Thiên Lỗi hơi sững sờ, cũng không phải bởi vì Tề Nhạc có
cái gì. Mà là ánh mắt kiên định của Tề Nhạc thì hắn như nhìn thấy mình
hồi còn trẻ. Thời điểm do dự Tề Nhạc đã cùng Nguyệt Quan đi vào thang
máy.
Năm nhân viên bảo vệ của Tề Thiên Lỗi cơ hồ trong thời gian
ngắn đi lên ngăn ở trước mặt Tề Thiên Lỗi, từ trên người bọn họ Tề Nhạc
thậm chí cảm giác được năng lượng chấn động.
- Ah! Mẹ, là con chỉ lo khóc nên quên giới thiệu. Vừa rồi chính là Tề đại ca cứu mạng của
con, nếu như không có anh ta thì công ty của chúng ta còn tổn thất lớn
hơn nữa.
Âm thanh của Tề Oánh Oánh trợ giúp giải vây cho Tề Nhạc giải.
Tề Thiên Lỗi phất phất tay, ý bảo nhân viên bảo vệ thối lui, ánh mắt nhìn
qua người trẻ tuổi này hơi quen thuộc hắn sinh ra vài phần cảm giác hiếu kỳ, thần sắc trên mặt trở nên nhu hòa một ít.
- Thì ra Tề tiên sinh cứu tiểu nữ. Thiên Lỗi cảm tạ tại đây.
Vừa nói hắn xoay người chủ động cảm tạ Tề Nhạc.
Tề Nhạc làm sao nhận cái cúi đầu của hắn cơ chứ, vội vàng ngăn lại.