Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 975 : Thần khí Không Động Ấn (4)
Ngày đăng: 21:35 22/04/20
- Tề Nhạc, chờ chúng ta trở lại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú nhất định chỉ
có thể đả kích Xi Vưu, trước khi hắn không có hoàn toàn nắm giữ phương
pháp sử dụng Bàn Cổ Phủ thì tiễn hắn đi bán muối. Được rồi, không cần
nói nhảm nữa. Đi, ta dẫn ngươi đi gặp lão bằng hữu của ta. Năng lượng
thuộc tính ngũ hành tại đây có thể nói là thuốc bổ a. Khó trách ta sẽ có cảm giác thoải mái như thế.
Kim quang lóe lên, Hiên Viên
Kiếm trống rỗng xuất hiện trước mặt của Tề Nhạc. So với trước đó khi Tề
Nhạc sử dụng thì hiện tại, quang mang trên thân kiếm trở nên linh động
rất nhiều, dù sao thì khi Hiên Viên Kiếm có được linh hồn mới thật sự là thần khí cường đại.
Hào quang tỏa sáng bên trên Hiên Viên
Kiếm bừng lên, Hiên Viên Hồn gào to một tiếng, Tề Nhạc chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng đi. Thân thể của mình đã bị kim sắc quang mang bên trên
Hiên Viên Kiếm phóng thích bao vây vào trong. Ngay sau đó, kim quang lập loè, Hiên Viên Hồn điều khiển Hiên Viên Kiếm mang theo thân thể của Tề
Nhạc bay thẳng đến dưới núi ngũ hành. Phương hướng của hắn phi hành là
ngọn núi màu vàng ở trung ương.
Tề Nhạc cũng từng bằng vào
tinh thần lực của mình dò xét qua cái không gian này. Nhưng kết quả ngay lúc đó không có gì thu hoạch, mà lúc này đột nhiên xuất hiện biến hóa
làm cho Tề Nhạc lắp bắp kinh hãi, khi kim sắc quang mang trên thân Hiên
Viên Kiếm tiếp xúc đến sơn thể màu vàng thì toàn bộ không gian Ngũ Hành
Sơn Nhạc đều kịch liệt chấn động, năm ngọn núi bắt đầu xuất hiện trình
độ biến hóa nhất định. Năm loại màu sắc cuồn cuộn tuôn trào, khí tức
năng lượng khổng lồ bắt đầu run rẩy lên. Trong quang mang lóe ra, nguyên bản ngọn núi màu vàng ở chính giữa chợt bắt đầu di động, mà đổi thành
bốn ngọn núi bên ngoài tách ra, khiến cho ngọn núi màu vàng đẩy về phía
ngoài tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh. Năm loại màu sắc lập loè, ngũ
hành năng lượng dựa sát vào năm ngọn núi tựa hồ trở nên càng thêm mãnh
liệt. Một tiếng rồng ngâm to rõ từ vị trí trung ương của ngọn núi màu
vàng đất vang lên.
- Bằng hữu cũ, ngươi ngủ đã đủ lâu rồi, hiện giờ là thời điểm nên thanh tỉnh thôi.
Một thanh âm thanh thúy từ trong Không Động Ấn phát ra:
- Ta tưởng là ai kêu gào như thế, thì ra là chuôi kiếm mẻ này. Nhìn bề
ngoài ngươi lăn lộn giang hồ cũng chả có gì đặc biệt, năng lượng còn
không mạnh bằng trước đây.
Hiên Viên Hồn tức giận nói:
- Nói nhảm, chẳng lẽ ngươi bây giờ có thể so với trước kia sao?
Ngươi không được quên, chúng ta khi đó trong tay Nữ Oa nương nương. Năng lượng của Nữ Oa nương nương cường thịnh cỡ nào, hiện tại nàng đã rời
đi, không có nàng chẳng lẽ ngươi có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng
của chính mình sao?
Hào quang lóe lên, một đám khói xanh có
xen lẫn màu trắng phiêu nhiên bên trên Không Động Ấn ra, khói xanh vờn
quanh, một gã trung niên nhân nhìn bề ngoài chừng ba mươi tuổi trống
rỗng xuất hiện phía trên Không Động Ấn. Quang mang nhàn nhạt lập loè,
hắn ngẩng đầu nhìn giữa không trung Hiên Viên Kiếm hỏi:
- Nói đi, gọi ta thức tỉnh để làm gì?
Hiên Viên Hồn tức giận đáp:
- Có thể làm gì? Đánh thức ngươi rồi thì không phải muốn ngươi trợ giúp chủ nhân hiện tại sao? Chúng ta đã phân biệt thời gian quá dài, là thời điểm nên hợp tác một phen rồi. Phải biết, Bàn Cổ Phủ cũng đã xuất thế. Ra đây Tề Nhạc, ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này chính là ấn
linh bên trong Không Động Ấn.