Sở Gia Huynh Đệ
Chương 30 : Phiên ngoại 5
Ngày đăng: 13:12 19/04/20
Bộ nghiệp vụ của Doanh nghiệp Sở thị, hôm nay tràn ngập một bầu không khí vừa hưng phấn lại vừa sợ hãi biến hóa một cách kì lạ.
“A Thiên, ngươi chuẩn bị tốt chưa? Báo cáo nghiệp vụ hôm nay, nghe nói tổng tài muốn tự mình tới đây nghe.” Tiểu Lôi vào công ty đã sắp tròn ba năm hưng phấn mà nói.
Lại tới nữa. Sở Thiên Ngọc nghe vậy không nhịn được thở dài. Ca ca sao không đổi được thói xấu này, tìm đủ mọi cơ hội muốn can thiệp công việc của hắn.
“A Thiên, ngươi cũng bắt đầu hồi hộp rồi phải không? Ta đến công ty lâu như vậy, còn chưa từng nghe nói tổng tài sẽ tham dự hội nghị nghiệp vụ, trước giờ đều là Trần giám đốc chúng ta trực tiếp báo cáo tổng tài. Muốn cùng tổng tài gần gũi họp như vậy, thật sự rất đợi chờ a.”
“Có cái gì đợi chờ chứ?” Sở Thiên Ngọc có điểm buồn cười mà nhìn đồng sự của hắn.”Hắn bất quá cũng là người a, lại không có ba đầu sáu tay.”
“Ai nha, ngươi không biết rồi, đối với chúng ta mà nói, tổng tài giống như là ánh trăng trên bầu trời, xinh đẹp cao quý không với tới được a.” Tiểu Lôi phát ra một tiếng than thở.
“Ngươi không phải để mắt tới tổng tài rồi chứ?” Sở Thiên Ngọc lãnh quang trong mắt chợt lóe. Trong lòng nghĩ tới nếu giống như hắn nói, chính mình cần đánh móc trái hay là đánh móc phải cho hắn một lời cảnh cáo mạnh mẽ.
“Thần kinh a! Ta không phải nữ, sao sẽ để mắt tới tổng tài, ta đây là sùng bái đối với thần tượng, ngươi có hiểu không a?” Tiểu Lôi cười mắng một câu.
“Hảo hảo, tùy ngươi.” Sở Thiên Ngọc lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Trần giám đốc đi ra phòng làm việc, sửa sang lại tây trang.” Hai người các ngươi đừng hàn huyên nữa, hội nghị lập tức bắt đầu rồi, mau vào chuẩn bị thỏa đáng, đừng lưu lại ấn tượng xấu cho tổng tài.”
“Vâng, giám đốc.” Tiểu Lôi cùng Sở Thiên Ngọc cầm tư liệu đã chuẩn bị tốt trước đó, cùng nhau hướng đến phòng hội nghị.
Dọc theo đường đi, hai người không ngừng nghe được đồng nghiệp bộ nghiệp vụ thảo luận chuyện của tổng tài.
“Mỹ Linh, ngươi nghe nói chưa? Tổng tài kỳ thật đã kết hôn rồi.”
“Gạt người!”
“Là thật. Nghe nói tên của nữ nhân đó có một chữ Ngọc, tổng tài cũng gọi hắn là vợ Ngọc nhi đây.”
Phụ nữ? Vợ?
Sở Thiên Ngọc nghe đến đó thiếu chút nữa té ngã.
“Ta không tin! Đội chó săn này không phải có nhiều thủ đoạn lắm, sao chưa thể chụp được tướng mạo của nữ nhân đó? Tổng tài kết hôn chuyện lớn như vậy, không có khả năng truyền thông không đăng tin?”
“Điều này ngươi không hiểu. Nghe nói tổng tài phi thường thương yêu vợ hắn, kiên quyết không cho truyền thông phơi bày. Rất nhiều ông chủ lớn của giới truyền thông khi khó khăn cũng từng được Doanh nghiệp Sở thị chúng ta tư trợ, một câu nói tổng tài dặn xuống, ai còn dám làm hắn tức giận a.”
“Thì ra là thế. Ôi, thật sự là tức chết người đi được, thật muốn nhìn nữ nhân đó lớn lên tao cỡ nào, dĩ nhiên có thể tóm lấy trái tim của tổng tài chúng ta, thật sự là hồ ly tinh a!”
Nghe được khẩu khí ra lệnh của đệ đệ, Sở Thận Chi hưng phấn quả thực đến sắp điên rồi!”Vâng, ta sẽ lau lại, tổng tài đừng nóng giận.”
Nhìn đệ đệ với mị nhãn *** quang, Sở Thận Chi trở người, dùng bộ ngực bắt đầu cọ xát trên bàn–
“Hừ uh… Tổng tài… Có phải lau sạch sẽ như vậy không…”
Ta chưa nói, ca ca sao biết? Quả nhiên là tao hóa trời sinh!”Uh, tốt lắm. Bây giờ trở qua đến cho ta kiểm tra một chút.”
Sở Thận Chi nghe lời mà trở người, thở gấp nhìn đệ đệ yêu mến của hắn, “Xin mời kiểm tra… Tổng tài.”
Không nghĩ tới nam nhân không kiểm tra cái bàn lau sạch không, lại xé khai áo sơmi của “thư ký”, hai mắt sắc nhọn mà nhìn chằm chằm ngực hắn.
“Thư ký *** đãng ngươi! Kêu ngươi lau cái bàn, tại sao đầu nhũ lại cứng lên?”
“Hừ uh… Xin lỗi, tổng tài, bởi vì ngươi đang nhìn, tiểu thư ký không nhịn được…”
“Đều là lấy cớ!” Sở Thiên Ngọc vươn hai ngón tay, như viên đạn, bắn *** loạn núm vú cứng cứng hồng hồng kia!
“Ai nha a a a a –” Sở Thận Chi như bị điện kích nhảy dựng lên, phát ra tiếng thét thật dài —
“Hừ, nghĩ đến đắc ý, đừng nghĩ ta lần này sẽ làm ngươi sảng khoái đến bắn.” Sở Thiên Ngọc rút tay về, chỉ chỉ một phần tư liệu trên ghế sa lon, “Cầm phần công văn kia tới cho ta.”
“Vù vù… Đúng vậy, tổng tài.”
Sở Thận Chi thở gấp mà trượt xuống dưới bàn, lại không đi, mà quỳ rạp trên mặt đất, dùng tứ chi mà bò đến trên ghế sa lon, dùng hàm răng cắn văn kiện, rồi lại phe phẩy cái mông bò trở về.
Sở Thiên Ngọc chứng kiến ca ca như con chó nhỏ quỳ gối trước mặt mình, đem văn kiện cắn trong miệng, hai mắt ướt át trừng đến tròn tròn mà nhìn hắn, bộ dáng vừa *** đãng vừa đáng yêu kia, làm cho lý trí của hắn ầm một tiếng, trong nháy mắt bị bùng nổ đến nát bấy!
Đệ đệ như dã thú mất khống chế nhào tới trên người mình, đáng yêu đến làm cho người ta phát cuồng.
“Tiểu thư ký” bị “tổng tài” hung hăng trừng phạt, sau một khắc hung khí nộ trướng đã hung hăng đâm qua —
Trong phòng làm việc lần nữa quanh quẩn *** ngữ gầm ngữ giao hoan kịch liệt của hai người huynh đệ, “trừng phạt” lúc này đây giống như kết quả của vô số lần trong quá khứ, sảng khoái nhất… Quả nhiên là ca ca!
Hoàn
Hoàn phiên ngoại