Sở Tâm Lam Lại Đến Đây
Chương 14 : Gặp nhau
Ngày đăng: 09:27 19/04/20
Sau chuyện bị báo chí bắt gặp Tống Hiểu Thần như cắt mọi sự liên hệ với Cố Minh Ngạn, anh tuân thủ mọi quy tắc trong nhà không những ngày nào cũng về nhà ngủ mà còn thường xuyên về sớm dùng cơm chung với mọi người. Mối quan hệ giữa Tâm Lam cũng như bình thường vẫn nhàn nhạt. Cô hay giả vờ ngủ khi anh đi vào phòng tắm nên hoàn toàn không có cơ hội rơi vào tình huống khó xử.
Nhận được điện thoại muốn gặp mặt của Cố Minh Ngạn, Tâm lam có chút do dự nhưng thâm tâm lại thôi thúc cô đi nên cô đã đồng ý đến. Địa điểm được chọn là một quán nước sang trọng cách Tống thị hai ngã tư đường. Tâm Lam chọn một chiếc váy trắng, trang điểm nhẹ nhàng nhìn hình ảnh Triệu Khả Như trong gương cô không khỏi ai oán, gương mặt xinh đẹp kia quả thật động lòng người.
"Xin lỗi tôi đến muộn!" – Cố Minh Ngạn cố ý đến muộn để cho Tâm Lam phải ngồi đợi, như muốn nói với cô, cô ta hơn cô một bậc nhưng vẫn cố đưa ra gương mặt ấy náy vô cùng. Nhưng Sở Tâm Lam sao lại không hiểu được chứ, người nếu muốn múa cô sẽ phụ họa cho.
"À không sao, tôi là người đặc biệt uy tín về giờ giấc nên việc đợi những người đến trễ cũng quen rồi!" - Tâm Lam cười dịu dàng nói - "Cô muốn gặp tôi có chuyện gì?" – Tâm Lam không cho cơ hội Minh Ngạn múa mép nên đi vào thẳng vấn đề.
"Chuyện của tôi với Hiểu Thần tôi tin chắc cô cũng đã biết..." – Cố Minh Ngạn cố ý kéo dài câu nói quan sắc sự chuyển đổi tâm tình trên mặt Tâm Lam - "Hiểu Thần nói tôi biết cô và anh ấy là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi, tôi mới là người anh ấy muốn bên cạnh, có thể mang lại cho anh ấy hạnh phúc."
"Rồi sao?" – Tâm Lam không hề bất ngờ trước những gì Cố Mình Ngạn nói, vẫn dùng thái độ nhàn nhạt nhìn Minh Ngạn trước mặt, cô biết tiểu tam thường diễn rất đạt nhưng không ngờ da mặt của tiểu tam lại dày đến mức như vậy.
"Cô hãy tìm cách ra ngoài sống đi, để anh ấy tự do bên tôi!" – Không còn giữ thái độ khép nép như ban đầu, Mình Ngạn nghiễm nhiên dựa lưng vào ghế, hai tay khoanh trước người khoan thai nói như kiểu người bề trên đang nói chuyện với những người có thân phận thấp hơn mình.
"Đừng Hiểu Thần, em chỉ vì nghĩ nông cạn nên làm vậy về sau em không thế nữa, anh đừng bỏ em! Xin anh đó, em sẽ ngoan ngoãn!" – Người Minh Ngạn khẽ rung lên, cô biết Hiểu Thần nói là làm được. Cô vẫn biết bản thân mình yêu anh nhiều hơn anh yêu cô cho nên việc xuống nước này cũng không có gì là cô không thể làm, việc cô có thể yên ổn bên anh lâu như vậy là vì cô hiểu ý anh, an phận không đòi hỏi và cũng không bao giờ làm anh phải bận tâm.
"Nếu muốn ở lại thì cô nên biết rõ vị trí của mình cũng như an phận một chút!" – Vẫn giọng nói lạnh nhạt không thay đổi.
"Em hứa chỉ cần anh đừng bỏ em là được!" - Minh Ngạn thở phào nhẹ nhõm – "Nhưng thật sự Triệu Khả Như sau khi mất trí nhớ rất đáng sợ... Cô ấy như một con người khác! Thâm thúy và khó đoán!"
"Cô lại phạm phải sai lầm, đừng bao giờ nói xấu Khả Như trước mặt tôi vì như thế nào cô ấy cũng là Tống thiếu phu nhân, vợ của Tống Hiểu Thần này!" – Hiểu Thần chán ghét khi nghe Minh Ngạn cố ý nói xấu Khả Như với anh, anh cảm giác khó chịu liền không chần chừ bước về phía trước rời đi, để lại Minh Ngạn đứng ngẫn ngơ mình theo. Cô lập tức giận đến run người, mọi thứ cô có được tự dưng đều vỡ vụn trong vòng một ngày, mọi người trước mặt vẫn không nói gì nhưng sau lưng không khỏi cười nhạo cô. Đến Tống Hiểu Thần mọi ngày đều yên ổn bên cô cũng trở nên khó chịu và chán ghét cô.
"Triệu Khả Như là do cô nên Hiểu Thần mới đối xử với tôi như vậy. Nếu không có sự xuất hiện của Khả Như mất trí thì anh ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy! Tôi sẽ trã lại cho cô gấp mười lần!"