Sổ Tay Sinh Tồn Của Nữ Chính AV

Chương 11 : Kiểm tra cái gì chứ đi chết hết đi!

Ngày đăng: 03:56 19/04/20


Editor: Cửu Vỹ Hồ



“Trường học là ngôi nhà thứ hai của ta, Thiên Thảo yêu trường học, trường học cũng yêu Thiên Thảo ~ …” Thiên Thảo vừa hát vừa vừa đi vào cổng trường, hiệu trưởng tìm nàng nói có việc, kêu nàng để cho lớp tự học rồi đi lên phòng họp, điều này làm nàng âm thầm sợ hãi,suy nghĩ liệu có cái âm mưu gì hay không bèn đem dụng cụ phòng thân trong túi nắm chặt.



Thiên Thảo biểu cảm chết không sờn đẩy cửa bước vào phòng họp lại bị một đám lão sư dàn hàng ngồi bên trong dọa sợ. Có mỹ thuật lão sư Lí Vũ, ngữ văn lão sư Tiểu Vân lại có chủ nhiệm sắc ma cũng có mặt, nàng hoài nghi liệu có phải hiệu trưởng là cái đại BOSS ở phía sau giấu mặt âm thầm thao túng tất cả mọi chuyện hay không a. Mặt khác còn có một đại quân lão sư đeo kính ngồi bên cạnh, bọn hắn đồng loạt dùng ngón giữa đẩy lên cái mắt kính, tư thế này nhìn thế nào cũng thấy có vẻ vô cùng tà ác…



Thiên Thảo nâng tay chào một đám người trong phòng “ A xin chào các đồng nghiệp”..



Toàn thể nhóm lão sư học viện Hợp Tà ngồi đây bộ mặt nghiêm túc không ai đáp lại nàng “…”



“Thiên Thảo lão sư dạy ở tầng một đi, nên mới đến trễ như vậy” Lí Vũ kéo ra một cái ghế bên cạnh cho Thiên Thảo, ý bảo nàng ngồi xuống, cũng nhẹ nhàng nói với nàng: “Vốn cuộc họp lần này ta có thể không tham gia, dù sao mỹ thuật cũng không thuộc phạm trù của cuộc thi văn hóa, nhưng có lẽ là bởi vì chiến thắng tại cuộc thi âm nhạc lần trước ảnh hưởng rất lớn đến trường học nên hiệu trưởng mới triệu tập tất cả các lão sư đến đây đi.”



“Chẳng lẽ ta là bắt buộc phải tham gia sao?” Thiên Thảo ngồi xuống, lại phát hiện vị trí của ghế dựa khiến nàng cùng Lí Vũ ngồi thật sát nhau, hai cánh tay còn đặt cùng một chỗ, thời điểm Lí Vũ động khuỷu tay thậm chí có thể chạm vào bộ ngực của nàng, mùa hè quần áo lại còn mỏng mà mát mẻ… 



Được rồi, Thiên Thảo thừa nhận chuyện này cùng bộ ngực lớn của nàng cũng có chút quan hệ, hơn nữa nhìn bộ dạng nói chuyện của Lí Vũ lại hết sức đứng đắn, nàng liền tạm thời không có truy cứu, nhưng làm Thiên Thảo bực bội là, nàng ý định kéo ghế dựa ra xa chút nhưng kéo thế nào nó cũng không nhúc nhích.



Nguyên lai là bên trái nàng đã có người ngồi xuống, ghế dựa lại chắn không cho nàng di động, hơn nữa cái người kia vừa vặn lại là Tiểu Vân lão sư. Mặc kệ nàng nhúc nhích thế nào, ghế của Tiểu Vân cũng không hề di chuyển, làm cho người ta cảm giác như nàng ta đang cố ý, nhưng trên mặt lại ngoài ý muốn vẫn tươi cười hiền lành.



“Khó có được hôm Thiên Thảo lão sư đi muộn, cho học sinh tự học nhưng cũng phải cẩn thận an bài, không hổ là người đã giúp trường ta vẻ vang trong cuộc thi âm nhạc nha” Tiểu Vân cười thân thiết đối Thiên Thảo, thế nhưng trong lời nói lại không dấu vết vừa trách cứ Thiên Thảo đến muộn, vừa làm bộ xuất đầu lộ diện hộ nàng nhắc nhở khéo hiệu trưởng rằng nàng là có công a, cần phải thăng chức.



Thiên Thảo biết rõ Tiểu Vân kia đâu có tốt bụng như vậy, nàng ta không lâu trước kia vẫn còn tìm cách hãm hại nàng đâu. Thiên Thảo trong lòng thầm bất an 



Quả nhiên, không đợi Thiên Thảo hỏi Lí Vũ về nội dung cuộc họp, hiệu trưởng cáo già thâm trầm, dâm tà?.... Nga, cái này còn chưa rõ, dù sao hắn chính là dùng ánh mắt như vậy xem xét nàng.
“Thiên Thảo không phải là đáp ứng làm người mẫu cho ta sao?” giống như lên án Thiên Thảo tính tình hay quên, Lí Vũ gõ nhẹ một cái lên đầu nàng, động tác này hiển nhiên giống như vô cùng thân thiết, coi như tận lực kéo gần khoảng cách giữa hai người. 



Đi theo Lí Vũ tới phòng học mĩ thuật, nơi này trên tường treo mấy bức tranh sơn dầu, góc tường hai bên lại đặt hai cái tượng thạch cao. Trên cái giá đặt tượng lai lót rất nhiều tấm vải đủ màu sắc khác nhau.



Quả nhiên là nơi sáng tạo nghệ thuật a, tuy rằng kết cấu đơn giản nhưng lại mang đậm hơi thở nghệ thuật. Thiên Thảo dừng bước cạnh một bức tượng nữ tử bán thân: “Rất đẹp”



“ Ta đem ngươi họa ra chắc chắn so với nàng còn đẹp hơn” Lí Vũ cười tủm tỉm đưa cho Thiên Thảo một mảnh vải tơ lụa màu đỏ hình chữ nhật “Ngươi quấn nó vào”



Thiên Thảo cầm tấm vải ở trước ngực so so, đo độ dài ước chừng vừa vặn làm thành một vòng giống như một bộ váy dạ hội, hơn nữa đều có thể che lại bộ ngực và đôi chân. Nàng hướng Lí Vũ làm cái tư thế OK: “Ta thay ở nơi nào?”



Lí Vũ chỉ chỉ đằng sau, nơi đó là một cái phòng nhỏ, là nơi bình thường hắn dùng để nghỉ ngơi. Thiên Thảo đi vào đổi trang phục xong lúc đi ra ngoài đã thấy trong phòng vang lên tiếng nhạc cổ điển du dương.



Lí Vũ là dùng cái máy phát nhạc kiểu cổ. Hắn nhìn thấy Thiên Thảo đi ra, ánh mắt ngơ ngẩn, mâu quang thoáng trầm, nhưng ngay sau đó liền thật tự nhiên dắt tay nàng, đem nàng kéo đến vị trí đã chuẩn bị sẵn, thân thể áp vào gần nàng, hơi thở như phả ra trên mặt Thiên Thảo, giọng gần như nỉ non hỏi: “ Khúc nhạc violon này là của đại học G, dễ nghe sao?”



Thiên Thảo cảm thấy bản thân rất là bài xích cái hành động bỗng nhiên tiến lại gần này, đang muốn bước lùi về phía sau, bên hông lại bị bàn tay to giữ lại, đầu vai bị hắn ấn xuống “Thiên Thảo, Venus là nửa thân trần, váy hắn là chỉ quây ở phía dưới mới đúng”



Theo giọng nói của Lí Vũ, vải dệt vây trước ngực bị hắn kéo xuống, Thiên Thảo hai tay vội vàng che ngực, lại đã có một bàn tay nhanh hơn tháo áo ngực của nàng xuống. Lí Vũ trên mặt như trước mang theo tươi cười sạch sẽ, nhưng ánh mắt lại dâm tà không chịu nổi, hắn tham lam xoa nắn thứ mềm mại trong tay, đem Thiên Thảo dùng sức đặt tại trên người mình, lấy ngực cứng rắn đem ma sát thân thể trần trụi của Thiên Thảo “Như vậy mới dễ xem”



Chẳng lẽ nữ thần cụt tay nàng là lại phải đem hai cánh tay mình chặt bỏ đi sao? Thiên Thảo không nghĩ tới cái đồng nghiệp thoạt nhìn thuần lương lại chính trực này tìm nàng là có âm mưu. Đều trách nàng đem ‘nguy hiểm’ đều đặt ở những tình tiết AV đã xem, xem nhẹ việc trong đám phim Tiểu Văn gửi cho nàng còn có một bộ là nàng xem một chút sau không có hứng thú nên không xem tiếp, cho nên đến bây giờ mới phát hiện việc nhờ vả này là một hồi cạm bẫy, thêm nữa mỹ thuật lão sư này vốn còn là bằng hữu của nguyên chủ nên nàng lại lơ là cảnh giác.



Lúc này Thiên Thảo phi thường tưởng niệm cái quần jean vừa mới thay ra, bởi vì trong túi quần còn có cái chích điện phòng thân a…