Sổ Tay Sinh Tồn Của Nữ Chính AV
Chương 17 : Tìm kiếm chỗ khác biệt
Ngày đăng: 03:56 19/04/20
Editor: Cửu Vỹ Hồ
Ngay khi Thiên Thảo muốn hạ quyết tâm đi về nhà, Nghiêm Húc đột nhiên nghiêng đầu qua, thanh âm nhu hòa “Lão sư, hay là đến nhà của ta đi, ta cho ngươi ngủ nhờ một đêm”
Đối với ánh mắt của Nghiêm Húc có thể lúc này vô cùng trong sáng, Thiên Thảo nháy mắt tràn ngập mẫu tính xém chút nữa đáp ứng liền, nhưng ngay lúc đó nàng lại nghĩ đến nếu như không về nhà nhất định phải có cái lý do, hơn nữa bản thân là lão sư của Nghiêm Húc, người nhà hắn thấy hắn cùng nàng đi về sợ chỉ bằng viêc người hắn có không ít vết thương còn không nguyền rủa chết nàng.
“Không được không được, ta không trở về người nhà lại càng lo lắng hơn, hơn nữa ta nếu đến nhà ngươi sợ hội ảnh hưởng đến hình tượng về chủ nhiệm lớp trong lòng mẹ ngươi nha. Chờ khi nào có thời gian ta sẽ có dịp đến chơi nhà ngươi sau a” Thiên Thảo đang nói, di động đột nhiên vang lên, nàng nhìn tên hiển thị trên điện thoại, đúng là Tân Xuyên đang gọi
“Sao còn chưa trở về?” Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Tân Xuyên còn có chút lo lắng hỏi, Thiên Thảo cười ha ha vài tiếng “Chờ ta trở về sẽ nói với ngươi”
Tân Xuyên đáp ứng, cũng ở bên kia điện thoại nói tiếp “Hôm nay ta mua cá, đang hầm canh, chờ ngươi trở về vừa khéo là có thể ăn được rồi”
Thiên Thảo nghe thấy điện thoại còn truyền ra tiếng vòi nước, có lẽ là Tân Xuyên đang nấu cơm, trong lòng đột nhiên ấm áp “Lão công ngươi thật tốt… ta hôm nay ở bên ngoài chuốc họa”
Nghe Thiên Thảo lời nói trước sau không ăn nhập, động tác rửa cá của Tân Xuyên ở bên kia điện thoại dừng lại “Chuốc cái gì họa?”
“Này a… Lát trở về sẽ kể rõ cho ngươi”
Có lẽ là Tân Xuyên đối với ‘nguyên bản’ phong cách làm việc của ‘Thiên Thảo’ khá quen thuộc nên còn tưởng rằng Thiên Thảo là đang nói đùa với hắn, nhắc nàng đi đường cẩn thận liền cúp máy, Thiên Thảo buông điện thoại trong tay, phát hiện Nghiêm Húc đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn mình, nàng cười hỏi một câu “Như thế nào, hâm mộ điện thoại của ta đi? Sản phẩm trong nước hàng hiệu Sơn Trại Cơ, thật đẹp đi~”
“Các học sinh đi cùng ngươi cũng cùng nhau gặp phải kẻ trộm kia sao?” Tân Xuyên không để ý Thiên Thảo nói sang chuyện khác, ngược lại tiếp tục hỏi
“Ân.. Gặp được là sau khi cùng bọn hắn tách ra”
Tân Xuyên trầm mặc, cũng không biết đang nghĩ cái gì, hắn đi đến trước mặt Thiên Thảo cởi ra cái áo sơ mi bị xé rách “Thay nó ra, ta xem thật chướng mắt”
Thiên Thảo nhìn sắc mặt của Tân Xuyên, phát hiện còn thật trầm liền mặc hắn cởi. Tân Xuyên ánh mắt dừng ở ngực Thiên Thảo, làm như quan sát thấy cái gì, một tay che lại ngực của nàng, lại tăng lực đạo đem cái áo ngực kéo xuống. Thiên Thảo che ngực “Ngươi làm gì, không phải thay quần áo sao, bên trong cũng phải thay?”
Tân Xuyên đem tay Thiên Thảo kéo sang một bên, đầu cúi xuống nhìn ngực nàng một cách chăm chú. Cảm thụ được ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm của hắn, Thiên Thảo đỏ mặt, chẳng lẽ người này không để nàng ăn cơm đã nghĩ vận động sao? Đang muốn tỏ vẻ kháng nghị một chút, đã thấy Tân Xuyên thả nàng ra, cũng xoay người nhàn nhạt nói “Ăn cơm đi”
Cái gì a! Ngươi là vừa rồi tìm cái gì khác lạ sao? Thiên Thảo trong lòng châm chọc, trở về phòng tìm áo ngủ, khi đi thay quần áo lại kinh sợ phát hiện phía trước chỗ bị áo ngực che đi có một dấu răng nhợt nhạt, còn chưa phai đi, là dấu vết lúc trước Lí Vũ cắn.
Dựa vào! Nguyên lai Tân Xuyên hắn vừa rồi thật sự là tìm khác biệt gì đó
Nghĩ đến phản ứng vừa rồi của hắn, Thiên Thảo không xác định được hắn có phải hay không vừa rồi đã nhìn thấy cái dâú răng này, trong lòng có chút hối hận, còn không bằng vừa rồi nàng đi theo Nghiêm Húc về nhà hắn, dù là muối mặt cũng được.
_________________