Sổ Tay Trùng Sinh

Chương 47 : Ngải Thượng Hà (I)

Ngày đăng: 11:38 30/04/20


Ông Đồng quả nhiên nói được làm được. Buổi chiều ngày tiếp theo, ông và Đồng Đống về đến nhà.



Sắc mặt ông có chút khác lạ, Đồng Đồng nhìn không hiểu, nhưng không phải bố nói đã giải quyết xong mọi chuyện rồi sao?



Cô không gặng hỏi nữa, kiếp trước, bố đối xử với thân thích bên kia với thái độ vô cùng cứng rắn, cho nên cô lựa chọn tin tưởng bố mình.



Chỉ là...Dùng chân cũng biết bố chắc chắn phải bỏ ra thứ gì đó, có lẽ là tiền, cũng có thể là cái khác, ai mà biết được?



Nhưng bất kể là cái gì đi nữa, cô cũng hi vọng sau này không gặp lại những người đó, nhà cô và nhà bên kia là người của hai thế giới, bất kể là tam quan hay thân phận đều không chung một đường.



Đồng Đống trở về, việc học bổ túc của Lục Tiểu Lâm lại bắt đầu. Cô ấy rất rối rắm, không muốn học bài nhưng rất muốn gặp Đồng Đống, rối rắm đến thiếu chút nữa lấy sợi mì thắt cổ ~



Đương nhiên, trong lòng nghĩ gì thì khi Đồng Đống thực sự xuất hiện, Lục Tiểu Lâm vẫn vui sướng chạy đến như con nai con ~



Thời gian học là như cũ, một ngày một tiếng, bởi vì học bổ túc buồi chiều nên Lục Tiểu Lâm ăn cơm ở nhà Đồng Đồng luôn.



Lần đầu tiên nhìn bữa cơm phô trương của bọn họ, cằm cô thiếu chút nữa rơi xuống đất.



Nửa mùa hè qua đi, tất cả cố gắng xem như có chút hiệu quả, vì bị Đồng Đồng bắt ép vận động và chăm chút bản thân, cô cuối cùng cũng nhìn giống một nữ sinh cao trung tuổi trẻ tràn trề.



Lần thứ hai khai giảng, tất cả bạn học đều sợ ngây người. Tuy rằng không thay đổi quá nhiều nhưng nữ sinh trước mặt thật sự là Lục Tiểu Lâm nhan sắc tầm thường mặt có tàn nhan sao?



Cô gầy hơn rất nhiều, cơ thể còn có chút đường cong, làn da trở nên tốt hơn, mái tóc cũng đen óng ả. Trên người chỉ mang một cái áo phong in hình hoạt hình đơn giản và quần bảy phân nhưng nhìn rất có sức sống, nụ cười trên mặt tràn ngập ánh mặt trời như càng làm cô trông hoạt bát, khiến cho người khác không nhịn được muốn tiếp cận.
Ông Ngải nuôi tình nhân bên ngoài đã vài chục năm, giữa hai người còn có một đứa con trai mười ba tuổi.



Nếu không phải ông quên mang điện thoại và máy tính, còn không đặt mật khẩu thì bà Ngải đã không thể phát hiện.



Ngải Thượng Hà vẫn luôn là tiểu công chúa được bố mẹ yêu thương, thế nhưng trong một đêm lại mất hết tất cả, cô không biết nên làm gì cho tốt.



Ông bà Ngải đương nhiên ly hôn, ông Ngải muốn con gái theo mình, nhưng Ngải Thượng Hà không thể chịu được chuyện bố phản bội, quyết định đi theo mẹ.



Cuối cùng, ông Ngải không muốn cùng lúc mất đi cả vợ và con nên cũng đi theo.



Tình huống sứt đầu mẻ trán, Ngải Thượng Hà hiển nhiên sẽ không chủ động liên lạc với Đồng Đồng hay Lục Tiểu Lâm.



Bởi vì gia thế hơn người nên cô luôn tự cao, nhất là khi đối mặt với Lục Tiểu Lâm, cảm thấy cái gì mình cũng hơn cô ấy, tuy rằng kém Đồng Đồng nhưng ít ra vẫn ăn đứt Lục Tiểu Lâm.



Nhưng bây giờ thì sao?



Cả gia thế và thanh danh, cô đều mất tất cả!



Nếu cái gì cũng đã mất đi, cô cần bạn bè làm gì?



Cho nên, Ngải Thượng Hà không liên lạc với Đồng Đồng, sự tự tôn vốn không dư lại bao nhiêu càng thêm ít ỏi.