Sổ Tay Trùng Sinh
Chương 53 : Thổ lộ (I)
Ngày đăng: 11:38 30/04/20
Úy Ương chạm nhẹ lên mặt Đồng Đồng, dường như vì bị quấy rầy, Đồng Đồng lầu bầu trở mình, anh vội vàng thu tay về, hôn nhẹ lên trán cô rồi ra khỏi phòng.
Đồng Đồng ngủ một giấc cho đến khi mặt trời đã ngã về phía Tây, tỉnh dậy, hoạt động một chút là vừa vặn đến giờ ăn tối.
Tiếc là những ngày vô pháp vô thiên này sắp đến hồi kết, khóa học quân sự đã hoàn thành, cô cũng bắt đầu đi học...
Đối với việc cô sắp phải nhập học, cả nhà đều mang thái độ "chỉ cần bé thích là được rồi", ngẫu nhiên có một tiếng phản đối (chính là Đồng phu nhân) cũng bị ép xuống.
Đồng Đồng bây giờ hoàn toàn xem mình là trẻ con, dương dương tự đắc hưởng thụ sự cưng chiều của cả nhà, một chút cũng không e lệ.
Mà trong từ điển của cô, vốn không có từ e lệ.
Đối với Đồng Đồng, cuộc sống đại học chẳng khác gì ngồi tù trong một thời gian dài, kiến thức chuyên ngành cô đã rất tinh thông, ngành tiếng Trung thì nổi danh nhàn rỗi.
Chuyện đáng nói là Lục Tiểu Lâm hoàn toàn thay đổi, một tuần năm ngày ngồi trong thư viện.
Đồng Đồng không theo nổi sự kiên trì đó, vẫn rong chơi như cũ, khi nào chán thì đi quấy rầy anh trai, ngày qua ngày cũng có chút tư vị.
Thời gian trôi nhanh như nước chảy, kì nghỉ đông năm thứ tư đại học, Đồng Đồng quyết định thi nghiên cứu sinh.
Nếu không thi, cô ở nhà làm gì? Ra ngoài làm việc sao?
Đừng có giỡn! Cô còn chưa đến tuổi thành niên!
Lục Tiểu Lâm cũng theo chân Đồng Đồng thi nghiên cứu sinh, hai cô gái cùng nhau nộp nguyện vọng.
Thực ra Lục Tiểu Lâm không muốn tiếp tục học lắm, bởi vì bốn năm nay, cô vẫn luôn nỗ lực để đuổi kịp Đồng Đồng, đáng tiếc hiệu quả không được bao nhiêu, bởi vì Đồng Đồng không thể vĩnh viễn đứng im một chỗ chờ cô đuổi theo.
Cảm giác giống thi chạy vậy, tuy rằng bạn đã tăng tốc độ, nhưng người trước mặt cũng chưa từng dừng lại, làm cách nào cũng không thể vượt được.
Cô chẳng có tài đức gì, ông trời cho cô một cơ hội thứ hai không phải để sửa lỗi, khiến cho tất cả mọi thứ đều tốt đẹp sao?
Hạnh phúc trước mắt, cho dù phải trả giá như thế nào, cô cũng nhất quyết sẽ bảo vệ nó.
Đến khi đồng hồ vang lên thông báo mười hai giờ, tiệc sinh nhật mới kết thúc hoàn toàn.
Đồng Đồng mang theo lời chúc phúc của mọi người về phòng, cô đã lén uống chút rượu, bây giờ hơi hơi say, cả người đều bị mọi người bôi kem bơ, dinh dính khó chịu, Đồng Đồng không tắm không được.
Tắm rửa xong, Đồng Đồng lười mang quần áo, dù sao khỏa thân khi ngủ cũng khá tốt cho cơ thể!
Lấy khăn tắm lau khô thân thể, lau một nửa Đồng Đồng đã thấy mệt, cả ngày hôm nay tinh thần luôn trong trạng thái phấn khích, bây giờ buông lỏng, mệt mỏi liền ùa tới.
Cô còn uống chút rượu...Quả nhiên tửu lượng vẫn cần rèn luyện thêm.
Kiếp trước, khi ở nước ngoài du học, cô chính là nhân vật ngàn chén không say, nào giống bây giờ, uống vào chút cồn đã chịu không nổi.
Đồng Đồng lên giường, tắt đèn, chỉ để lại ngọn đèn ngủ cạnh giường, sau đó nỗ lực mở to mắt nhìn chằm chằm bệ cửa sổ.
Mặc dù có men say trong người nhưng Đồng Đồng vẫn không quên chuyện quan trọng nhất.
Hôm nay khi anh Úy Ương đến thổ lộ thì cô không thể đang ngủ, nếu không bị phát hiện là...
Đồng Đồng rùng mình, lăn qua lăn lại trong chăn, nhưng mở to mắt một lúc lâu vẫn không có ai đến.
Cô vốn đã hơi mệt, ngáp một cái, tự nhủ là không thể ngủ nhưng mí mắt dần trở nên nặng nề, cuối cùng cũng nhắm mắt.
Trước khi ngủ sâu còn oán trách: Anh Úy Ương, anh không thể không làm theo kịch bản nha...