Sổ Tay Trùng Sinh
Chương 57 : Tình yêu canh mơ (I)
Ngày đăng: 11:38 30/04/20
Nghe vậy, Úy Ương buồn cười, cầm lấy bàn tay nhỏ bé đang đặt trên ngực mình kéo xuống, nắm vào trong lòng bàn tay: “Hai năm nữa, em sẽ là phụ nữ.”
Lúc đầu Đồng Đồng không hiểu lắm, vài giây sau mới thông suốt. Hai năm sau không phải là thời điểm cô mười tám sao?
Đã đến tuổi thành niên, anh có thể ăn sạch sẽ phải không?!
Đúng là không có tiết tháo! Đồng Đồng thẹn quá hóa giận, muốn tiếp tục đâm đâm chọc chọc vào người anh nhưng tay đã bị nắm, không còn cách nào khác ngoài tức giận nói: “Anh không được đùa bỡn em, vấn đề em hỏi anh còn chưa trả lời đấy, đừng hòng lừa em.”
Cô không phải người có thể dùng vài câu vài chữ đã có thể qua mặt được, nếu hôm nay không có một đáp án thỏa mãn, cô, cô, cô liền, liền không bao giờ cho anh đụng chạm nữa.
“Sau này anh sẽ trả lời em.”
“Không tin, một chút cũng không tin.”
Đồng Đồng vừa nói vừa lắc đầu, còn dùng ánh mắt trách móc nhìn Úy Ương, giống như anh vừa làm ra tội ác tày trời.
Thở dài, Úy Ương lần thứ hai thành khẩn mở miệng: “Là thật, anh sẽ không lừa em.”
“Ai biết được, chính trị gia đều là người ngoài miệng nói đằng phía sau làm một nẻo, anh cũng theo chính trị, em mới không tin.” Đồng Đồng nheo mắt, nghiêng đầu nhìn anh, còn hừ một tiếng.
Lúc này Úy Ương đúng là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch, dù sao thì nói gì cô đều không tin, không bằng hôn cô cho choáng váng quên hết đi.
Choáng váng sẽ không hỏi mấy cái vấn đề kỳ quái này. Vừa nghĩ, môi mỏng đã chặn lại cái miệng nhỏ nhắn, Đồng Đồng vừa muốn thừa thắng xông lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đã bị che lại, còn là một nụ hôn sâu đúng tiêu chuẩn khiến cô mơ mơ màng màng, ngay cả việc muốn hỏi gì cũng quên mất.
Úy Ương không buông cô ra, nói: “Không được nhìn những thứ đó nữa, hiểu chưa? Cô bé tốt sẽ không xem mấy thứ đó.”
Đồng Đồng không biết bản thân vừa đồng ý cái gì, dù sao cô cũng ngơ ngác gật đầu…Anh nói gì thì chính là cái đó, đừng nói là tiếp tục hỏi, ngay cả kháng nghị cô cũng quên luôn.
Sao không đưa cho hai anh ấy lúc trưa, khi hai anh đi làm luôn?
Đồng phu nhân mắng cô lười, dùng thìa múc cho cô nếm chút mùi vị, Đồng Đồng mở miệng uống, chua chua ngọt ngọt rất ngon.
“Không được, con nhóc này, uổng cho Ương Ương và Đống Đống cưng chìu con như thế, con thì đưa chút canh mơ cũng lười, để xem tối mẹ có nói cho hai đứa nó không.”
Đồng phu nhân nói xong thì chọc nhẹ trán cô, nhìn cô làm nũng cố gắng cầu xin, không nhìn được cười, bà đem hai bình giữ nhiệt đã chuẩn bị xong đến.
“Mẹ đã nói tài xế chờ bên ngoài rồi, tầng cao nhất Đồng thị và tòa thị chính thành phố bác ấy không vào được, chỉ có con đi là hay nhất.”
Cả nhà chỉ có cô nhóc này và hai ông cụ có đặc quyền này.
“Mẹ làm bánh kem chờ con về, được không?”
“Được ạ ~” Đồng Đồng dùng sức hôn một cái lên mặt Đồng phu nhân, cầm bình giữ nhiệt, “Con đi thay quần áo đã.”
Mấy năm nay Đồng Đống càng ngày càng mạnh, chuyện công ty hầu như đã hoàn toàn có thể tự mình xử lý, Đồng phu nhân không quản nữa, bà vốn không có hứng thú với kinh doanh, nhưng vì là con gái duy nhất nên mới chọn chuyên ngành tài chính.
Cho đến khi biết ông Đồng, bà không nỡ để chồng khổ cực mới đến công ty hỗ trợ, hiện tại con trai tài giỏi như thế, so với hai vợ chồng bà hợp sức, năng lực còn tốt hơn, bà vui vẻ không làm gì nữa, chỉ ở nhà nấu cơm nướng bánh ngot, bởi vì mơ ước thuở nhỏ của bà là làm đầu bếp nha!
Đồng Đồng về phòng thay áo phông quần đùi, đội mũ rồi đến phòng phơi nắng lấy ô xuống, cô rất sợ nắng mà!
Nhưng tình cảm trong lòng như thiếu đốt, xem đi, cô đúng là người trọng tình nghĩa, anh trai và anh Úy Ương nhất định sẽ rất cảm động!
Cầm lấy bình giữ nhiệt, tạm biệt Đồng phu nhân, tài xế đang chờ ở gara, cô còn phải chạy qua một đoạn đường mặt trời nắng chói chang…lướt qua vườn hoa ở đại sảnh, còn có đường mòn…vì sao nhà lại lớn như thế?!