Sổ Tay Trùng Sinh

Chương 86 : Xin chào thám tử, tạm biệt thám tử (II)

Ngày đăng: 11:39 30/04/20


Hai cô gái chăm chú quan sát, vô cùng ăn ý quay người định đi, người đàn ông đang ngã trên mặt đất vội vàng nói với theo, kêu gào chân thành không gì sánh được.



"Đừng, đừng đi --- đừng đi, đừng đi! Tôi chỉ nhất thời sơ sẩy ngủ quên thôi a a a!" Hơn ba tháng chưa làm ăn, không có nổi một đơn hàng, hắn sắp chết đói rồi!!! Bây giờ vất vả lắm mới có khách tới, có chết hắn cũng phải giữ lại!



Tiếng gào này đúng là thê lương, Đồng Đồng cuối cùng vẫn không kìm được mà dừng bước, cô quay đầu lại, người đàn ông kia vừa lúc từ dưới đất đứng lên, đang nhanh chóng vỗ bụi bặm trên người, sau đó bày ra vẻ mặt tươi cười nói: "Ai da, hai vị tiểu thư xinh đẹp, mời ngồi mời ngồi!"



Lục Tiểu Lâm nhìn quanh một vòng, là bị Đồng Đồng lôi đến: "Ngồi đâu?"



Cái ổ chó này có chỗ nào sạch để ngồi không?



Khắp nơi đều là dây điện và máy tính, còn có sách vở giấy bút rơi lả tả, ngay cả cái ghế cũng không có, hai cô ngồi chỗ nào?



"Ách..." Người đàn ông --- không, nói đúng hơn là cậu thiếu niên, bởi vì mặt hắn vô cùng non nớt lại có nét dễ thương, hình như còn nhỏ tuổi, nhất là khi cười, hai bên má còn có lúm đồng tiền, vô cùng đáng yêu.



"Ngại quá, bình thường chỉ có mình tôi ở đây nên hơi lộn xộn, ha ha." Hắn cười gượng.



Đồng Đồng không ngại, lôi Lục Tiểu Lâm đến chỗ có thể ngồi được, trải tờ báo ra rồi ngồi xuống: "Đây là hơi lộn xộn? Anh thấy vậy à?"



Cậu thiếu niên gãi đầu cười khúc khích, Lục Tiểu Lâm càng nhìn càng thất vọng, hàng này không dùng được, nhìn qua một chút cũng không đáng tin!



Cô lặng lẽ ghé sát tai Đồng Đồng, nhỏ giọng nói: "Này này này, Đồng Nhi, mình nghĩ người này không đáng tin! Chúng ta đến chỗ khác được không?"




Một lát sau, cuối cùng cũng làm xong, cậu thiếu niên đứng lên duỗi người, dường như bây giờ mới nhìn thấy hai người Đồng Đồng Lục Tiểu Lâm, bật thốt lên:



"Hai người chưa đi à? Đây chỉ là những thông tin tra được trên web thôi, còn phẩm hạnh cuộc sống thực tế gì đó cần phải hai ngày, hai người cần gấp lắm à? Có thể chờ thêm không?" Nói xong còn cầu xin: "Cầu xin hai người, chờ hai ngày tôi chắc chắn sẽ cho hai người một câu trả lời thuyết phục!" Hai tay tạo thành hình chữ thập.



"Chúng tôi đã nói cần gấp bây giờ đâu." Ban đầu cô còn định cho một tuần, không ngờ anh ta nhìn non nớt mà bản lĩnh lớn thế.



Đồng Đồng cười khẽ, dắt tay Lục Tiểu Lâm: "Xin hỏi tiên sinh họ gì?"



"Hả? Tôi? Tôi à?" Thoát ly thế giới trên mạng, cậu thiếu niên cuối cùng cũng chú ý đến hai cô gái trước mặt có bao nhiêu xuất sắc.



Một người dáng dấp tinh tế không gì sánh được, môi hồng răng trắng, mặt mày như họa, trẻ trung xinh đẹp.



Người còn lại có dáng người khỏe khoắn, ngũ quan thanh tú, mang theo sự mạnh mẽ lạc quan.



Đẹp, thật xinh đẹp ~~~~~ Hít sâu một hơi, cậu thiếu niên vội vàng nuốt nước miếng.



-----



[1] Mã giáo chủ: Mã Cảnh Đào, sinh ngày 14 tháng 2 năm 1962 tại Đài Loan. Ông là nam chính trong kịch Quỳnh Dao, dựa vào kỹ năng diễn cảnh gào thét mà chinh phục được khán giả ở cả Đài Loan lẫn Trung Quốc, bởi vì kỹ năng diễn xuất này mà được gọi là "Mã giáo chủ". Câu nói trên của Đồng Đồng có ý trêu chọc việc anh thám tử cứ hở ra là rít gào van nài.