Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình
Chương 103 : Những diễn biến bất ngờ
Ngày đăng: 00:39 20/04/20
“Hướng dẫn viên?”
Với lời giải thích của Elisa và sự đảm bảo của Jinwoo, Chúa Quỷ đã bình tĩnh lại. Ông ta ngồi xuống ngai vàng của mình.
‘Giấy phép và một hướng dẫn viên. Đó thực sự là tất cả những gì hắn muốn? ‘
Kể từ khi họbị mắc kẹt ở đây, một giọng nói liên tục phát ra trong đầu họ, bảo họ bảo vệ khu vực này. Không có sức mạnh nào buộc họ phải tuân theo. Thế nhưng, giống như bản năng mách bảo người ta tìm thức ăn khi đói hoặc ngủ khi mệt mỏi, tộc quỷ đã tuân theo mệnh lênh này. Như thể nó đă ăn sâu vào tâm trí họ.
Vì vậy, khi họ nhận được thông tin về một kẻ thù vô danh cùng những những người hắc ám đang săn lùng quỷ, họ nghĩ rằng đã đến lúc để thực hiện mệnh lệnh đó. ‘
Sau khi cân nhắc, Chúa Quỷ đã ra lệnh loại bỏ những kẻ xâm lược này. Trong số các nhóm lính hắc ám, có hai nhóm dễ dàng bị tiêu diệt. Tuy nhiên, các trinh sát báo cáo rằng những đơn vị còn lại có sức mạnh hoàn toàn khác biệt so với những đơn vị đã bị đánh bại.
Một đơn vị được dẫn dắt bởi một pháp sư khổng lồ thở ra lửa. Một đơn vị được dẫn dắt bởi một hiệp sĩ bọc thép hạng nặng, và một đơn vị khác, bởi một hiệp sĩ mặc giáp đỏ thẫm với bảo hiểm lông vũ.
Đối mặt với những kẻ này, dù tộc Ladir có huy động toàn bộ sức mạnh, họ cũng không thể nắm chắc phần thắng. Vì thế, toàn bộ binh sĩ của tộc Ladir đã chuẩn bị cho trận chiến – cỏ thể là cuối cùng.
Tuy nhiên, có một điều mà các trinh sát đã bỏ sót. Sự tồn tại của một nhân loại đang đứng trước mặt ông ta. Thậm chí có thể nói, sức mạnh tấn công chính của kẻ thù không nằm trong số những đơn vị kia, mà chính là chàng trai trẻ này.
“Nếu mình biết con quái vật này là chủ nhân của những tên lính bóng tối kia, có lẽ mình còn chẳng buồn ra lệnh tấn công…’
Chúa Quỷ không thể tin vào mắt mình. Vô số binh lính hắc ám đag tề tựu trong phòng, ẩn nấp trong bóng tối của người đàn ông đó.
‘Ngay lúc này, sát khí hung mãnh từ những chiến binh đó cũng khiến mình nổi da gà.
Thỏa hiệp với con người là một điều nhục nhã, nhưng.. ‘
Trong số các vật phẩm họ phải bao vệ, chắc chắn có một thứ được gọi là “Giấy phép lên tầng”. Nhưng họ sẽ phải trả cái giá quá đắt để bảo vệ mảnh giấy đó.
‘Không, quên chuyện bảo vệ đi. Dù mình có hy sinh toàn bộ lực lượng, cũng không đủ để đánh bại đội quân kia. Hơn nữa, người đàn ông này..
Hắn ta đang giấu kỹ năng của mình. ‘
Chúa Quỷ không chắc vì sao, nhưng ông ta tin rằng Jinwoo đang giấu thứ gì đó. Những gì ông cảm thấy chỉ giống như phần nổi của tảng băng trôi: sức mạnh của kẻ thù lớn đến mức ông không ước đoán được.
Thật kinh hoàng khi phải đối mặt với một kẻ thù mạnh mẽ đến thế.
Chúa quỷ nói với một nụ cười lo lắng.
“Có phải… đó thực sự là những gì ngươi cần không?”
Nếu họ có thể bảo toàn được sự tồn tại của cả gia tộc, thì mất một cuộn giấy không phải là vấn đề quá lớn. Hơn nữa, điều đó không có nghĩa là họ đã làm trái mệnh lệnh trong đầu.
Jinwoo gật đầu.
“Ngươi sẽ không làm hại con gái ta chứ?”
Jinwoo cảm thấy hơi ngạc nhiên. Cậu có thể cảm thấy ánh mắt của Elisa đang ngước nhìn mìn.
‘Một quái vật đang lo lắng cho con gái của mình’
Jinwoo vừa kinh ngạc vừa thích thú. Cậu gật đầu lần nữa.
Chúa quỷ, sau vài phút lo lắng, giờ mỉm cười
“Vậy thì làm thôi.”
Sau khi đưa ra quyết định, Chúa Quỷ cảm thấy nhẹ nhõm. Mảnh giấy kia có thể ngăn chặn được một thảm họa lớn. Đó không phảilà một phước lành sao?
“Thành thật thì, chúng ta rất biết ơn khi ngươi quyết định như vậy”
Jinwoo đáp lại bằng một nụ cười thoải mái. Cậu ngạc nhiên trước biểu cảm của Chúa quỷ.
Các quan chức của Hiệp hội thợ săn Nhật Bản và chính phủ Nhật Bản đã tập trung cho một cuộc họp quan trọng. Chủ tịch Hiệp hội bước vào. Ông phá tan không khí im lặng nặng nề trong phòng hội nghị
“Hiên tại, Hàn Quốc đang hân hoan trước sự xuất hiện của Thợ săn hạng S thứ mười”.
Các quan chức bật cười, Tại Nhật Bản, số lượng thợ săn Hạng S đã vượt quá hai mươi, trong khi ở Hàn Quốc, người dân vẫn còn phấn khích khi tìm thấy kẻ thứ 10. À không, nếu trừ đi 1 người đã chết và 1 người đã rời bỏ đất nước, Hàn Quốc chỉ còn lại 8 người hạng S. Cũng nên thông cảm cho niềm vui của những đáng thương.
Dù sao thì, cuộc họp hôm nay không nhằm vào việc chế giễu Hàn Quốc. Nếu thế, bầu không khí trong nghị trường đã không ảm đạm như vậy. Bộ trưởng quốc phòng nhíu mày và lên tiếng:
“Thợ săn thứ 10 của Hàn Quốc có liên quan gì đến chủ đề hôm nay?
Giọng ông đầy vẻ khó chịu.
Hiện tại, đảo Jeju – hòn đảo ở phía nam của Hàn Quốc, đã bị quái vật chiếm đóng sau một vụ Hầm ngục Bùng nổ 4 năm trước. Hơn nữa, những con quái vật xuất hiện trên đó không tầm thường chút nào. Đến từ một hầm ngục hạng S, chúng là những con kiến ma thuật cấp cao, với ý thức tổ chức quy củ và tốc độ sinh sản cực nhanh.
Nếu mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó, các quan chức Nhật Bản đã không phải đau đầu. Vấn đề chính là lũ kiến đã gây thiệt hại cho Nhật Bản. Mới hôm qua, một con kiến đến từ đảo Jeju đã xóa sổ một ngôi làng nhỏ.
Mối đe dọa đã không thể bỏ qua. Điều quan trọng bây giờ là xoa dịu cơn giận của Thủ tướng Nhật Bản.
Trong lúc nước sôi lửa bỏng này, Chủ tịch JHA lại nói về một câu chuyện không mấy liên quan. Vì vậy, Bộ trưởng Quốc phòng không thể không nhăn mặt.
Nhưng chủ tịch hiệp hội của JHA vẫn tiếp tục.
“Khi phấn khích, người ta dễ phạm sai lầm”
Chủ tịch JHA đứng đó, với mái tóc bạc trắng và khuôn mặt đầy nếp nhăn. Đó là dấu hiệu của tuổi già nhưng cũng là dấu hiệu của một trí óc lão luyện.
“Tôi nghĩ bây giờ là thời điểm thích hợp”.
Lời nói đó khiến toàn bộ nghị trường câm lặng. Mọi người đều nhìn về phía vị Chủ tịch Hiệp hội Thợ săn. Bộ trưởng Quốc phòng lo lăng hỏi?
“Ngài… Ngài có kế hoạch gì sao?”
Trái với giọng điệu bực tức ban nãy, Bộ trưởng quốc phòng đã dịu dọng.
“Thay vì một kế hoạch tốt, hãy gọi nó là kế hoạch phù hợp nhất …”
Sau khi ông ta lên tiếng, tất cả các quan chức Chính phủ và Hiệp Hội thợ săn đều dỏng tai lắng nghe.
Như thể chờ đợi khoảnh khắc này, Chủ tịch hiệp hội tiếp tục:
“Những tên ngốc bất lực đó tuyên bố chủ quyền với hòn đảo, dù không đủ sức để bảo vệ nó? Trên đời này có cái thứ lý lẽ hài hước như vậy sao?”
“…”
Sự im lặng ngự trị trong nghị trường. Chủ tịch Hiệp hội đang ám chỉ điều gì? Với quan hệ hiện tại giữa hai nước, những lời của ông ta có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Không thể coi đó là lời nói nhảm của một ông già, nhất là khi người đàn ông đó đang lãnh đạo Hiệp hội thợ săn Nhật Bản.
“Vậy ý ngài là gì?”
Một vị Thứ trưởng cẩn thận hỏi. Chủ tịch hiệp hội nhìn xung quanh với vẻ tự tin.
“Chúng ta sẽ tiêu diệt lũ ma thú trên đảo Jeju”.
Căn phòng trở nên ồn ào.
“Sau đó…”
Căn phòng đang hỗn loạn nhanh chóng trở lại im lặng, khi vị Chủ tịch tiếp lời
“Chúng ta sẽ tiếp quản hòn đảo đó”