Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình
Chương 105 : Tôi thích cô
Ngày đăng: 00:39 20/04/20
Hiệp sĩ Ygritte đang xin phép thăng hạng
Bạn có cho phép không?
‘Thăng hạng?’
Ngạc nhiên trước loại tin nhắn mới từ Hệ thống, Jinwoo nhanh chóng kiểm tra thông tin của Ygritte.
Ygritte (Cấp độ: Tối đa)
Hạng: Hiệp sĩ
Vì đã đạt cấp độ tối đa, Ygritte có thể thăng hạng. Khi Hoàng đế cho phép, Hiệp sĩ sẽ thăng lên hạng tiếp theo.
‘Ygritte đã đạt cấp độ tối đa?’
Cấp độ của Ygritte đã chạm mốc 30 và chuyển thành Tối đa.
Khi cấp độ đạt giới hạn, nó không thể tăng thêm nữa. Thay vào đó, Hệ thống sẽ gửi yêu cầu thăng lên hạng tiếp theo.
‘Phải chăng cấp độ cần thiết nằm trong khoảng 30-40?’
Jinwoo nhớ lại những level tăng được sau mỗi trận đánh. Có vẻ hợp lý. Vì cấp độ trung bình của những người lính khác chỉ khoảng 20, nên đó là một điều kiện khá cao. Nhưng thật bất ngờ khi cấp độ của Ygritte đã đạt giới hạn.
‘Ngoài ra, điều này còn cần sự cho phép của mình’.
Có vẻ như đôi mắt của Ygritte có chút khác thường khi nó tiếp cận Jinwoo. Một ánh mắt chứa đựng khát khao và háo hức.
‘…’
Ygritte vẫn im lặng quỳ gối. Jinwoo có thể cảm nhận được quyết tâm của Hiệp sĩ Bóng tối đang chờ đợi quyết định của mình. Cậu muốn vỗ vai nó như một lời khen ngợi.
‘Cái tên này thật là…’
Cậu quay lại màn hình thông báo Hệ thống.
Bạn có cho phép không?
Tin nhắn nhấp nháy như thúc giục cậu trả lời.
Ygritte là một trong những người lính đầu tiên được trích xuất và đã dũng cảm chiến đấu bên cậu suốt thời gian qua. Chẳng có lý do nào để từ chối. Không chút do dự, Jinwoo trả lời
“Chấp thuận yêu cầu.”
Vui lòng chọn câu lệnh
Huh
“Cần một câu lệnh cho điều này nữa sao?”
Jinwoo thoáng chốc nhăn mặt nhưng nhanh chóng đổi ý..
‘Phải rồi’
Quân đội của cậu ngày càng đông đúc. Hiện tại chỉ có Ygritte, nhưng sau này, rất có thể những người lính khác cũng đề nghị thăng hạng cùng lúc. Trả lời từng người một sẽ mất rất nhiều thời gian, nhất là khi đang chiến dấu.
Một câu lệnh ngắn sẽ hiệu quả hơn. Sau khi suy nghĩ một lúc, Jinwoo nói
“Chấp thuận.”
Càng đơn giản càng tốt.
Khi anh quyết định cụm từ lệnh, một sự thay đổi kỳ diệu đã xảy ra. Nó bắt đầu từ dưới chân Ygritte.
WUAAAAAH-
Với một tiếng hét vang lên từ đâu đó, vô số bàn tay xuất hiện từ cái bóng bên dưới Ygritte. Những bàn tay nắm lấy cơ thể của Ygritte.
’Chuyện gì sẽ xảy ra?’
Jinwoo hào hứng đứng xem quá trình biến đổi. Ban đầu, cậu cảm giác những bàn tay sẽ kéo Ygritte vào bóng tối, nhưng những gì xảy ra thì ngược lại. Những bàn tay đó biến thành khói đen và cuộn lại như một cơn lốc xoay quanh người hiệp sĩ, rồi thấm vào cơ thể Ygritte. Như thể Hiệp sĩ đang hấp thụ những làn khói đen.
Wooooosh
Khi toàn bộ làn khói được hấp thụ, một loại năng lượng khác thường tỏa ra từ cơ thể Ygritte.
“Tại sao ngài lại tha cho gia tộc của chúng tôi?”
Chắc chắn, tộc Ladir không thể chống lại người đàn ông này. Biết được sức mạnh của các tộc khác và chứng kiến năng lực của Jinwoo, cô hiểu rõ chuyện này hơn bất kỳ ai khác.
Tuy nhiên, người đàn ông tàn nhẫn này đã tha cho tộc Ladir.
Tại sao lại thế? Cô vô cùng băn khoăn.
Jinwoo bước vào vòng tròn ma thuật và quay lại nhìn Elisa,
“Vì tôi thích cô”
Xét cho cùng, dù là một con quỷ, cô biết đầu hàng đúng cách. Không chỉ vậy, cô còn biết cách thương lượng và thậm chí còn cung cấp cho cậu nhiều thông tin hữu dụng.
“Huh? HUH?!”
Khuôn mặt Elisa đỏ bừng từ cổ đến tận đỉnh đầu. Cô đứng yên và chọc chọc hai ngón tay trỏ vào nhau. Thấy vậy, Jinwoo trở nên thiếu kiên nhẫn và cất tiếng
“Này, cô không định lên hả?”
Jinwoo liếc nhìn tin nhắn Hệ thống. Nó đang hỏi cậu muốn đi đâu.
“Nếu cô không đi theo tôi, tôi sẽ quay trở lại tầng 80 đấy”.
“X… xin lỗi”.
Với khuôn mặt đỏ bừngnhư quả cà chua, Eshil nhanh chóng bước vào vòng tròn ma thuật.
“…”
Thậm chí khi lên tầng tiếp theo, cô vẫn không dám ngẩng mặt lên.
* * *
SÂN BAY QUỐC TẾ INCHEON.
Các thành viên của Hiệp hội thợ săn Nhật Bản đã đến Hàn Quốc để thảo luận về vấn đề lũ kiến ở đảo Jeju. Họ đã sắp đặt nhiều cuộc hẹn với các nhân vật chủ chốt của Hàn Quốc.
Đi cùng Chủ tịch Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản, ông Matsumoto Shigeo, là Thợ săn hạng S mạnh nhất của Nhật Bản, Goto Ryuji.
Trước bầu không khí ngột ngạt kỳ lạ của sân bay, Matsumoto nhìn quanh.
“Chuyện gì thế nhỉ?”
“… Có ai đó rất mạnh ở gần đây.”
“Sao có thể mạnh hơn cậu, phải không?”
Goto cười lớn. Nhìn vào biểu cảm tự tin của anh ta, Matsumoto không cần phải hỏi thêm.
“Ở Hàn Quốc làm gì có ai như thế…”.
Ngay sau đó, nhân viên Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc, người phụ trách công việc đón khác, đã chạy đến.
“Tôi xin lỗi, sân bay đang khá hỗn loạn nên tôi đến hơn muộn”.
Người Nhân viên cúi đầu.
Che giấu sự khó chịu của mình, Matsumoto mỉm cười và trả lời
“Không sao. Nhưng, có chuyện gì xảy ra ở sân bay vậy?
“Ah, Không có gì nghiêm trọng đâu. Chỉ là một Thợ săn đến từ Hoa Kỳ”.
“Thợ săn người Mỹ? Ở Hàn Quốc?”
“Anh ta đến vì chuyện cá nhân. Không có gì phải bận tâm đâu, thưa ngài”.
Nhân viên cố gắng trấn an Chủ tịch Hiệp hội Nhật Bản, ông Matsumoto. Anh sợ rằng ông ta sẽ lo lắng về một Hầm ngục Bùng nổ ở đâu đó. Tuy nhiên, khuôn mặt của Matsumoto vẫn tối sầm lại.
“Một Thợ săn người Mỹ… Chắc là không liên quan đến những gì diễn ra ở đây, phải không nhỉ?”
Ánh mắt của Goto đã dõi theo hướng đó từ lâu. Có lẽ người Thợ săn đến từ Mỹ đang ở chỗ đó. Matsumoto xem đồng hồ. Nếu cứ chần chừ, họ sẽ trễ họp. Ông ta lên tiếng
“Đi thôi”.
* * *