Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình
Chương 159 : Hoàng đế Bóng tối
Ngày đăng: 00:40 20/04/20
Các thành viên Cục giám sát thợ săn đã đến hiện trường.
Họ gồm bảy thợ săn cao cấp.
“Mình đã tập hợp tất cả những thành viên ưu tú nhất của Hiệp hội lúc này, nhưng mà…”
Woo Jin-chul biết rằng, lực lượng này không đủ để giúp đỡ Thợ săn Sung Jin-woo.
“Nhưng trong trường hợp xấu nhất …”
Đội giám sát có thể câu giờ một chút để Sung Jinwoo có thể thoát khỏi Hầm ngục đôi.
Vì vậy, anh quyết định đi đến hiện trường.
“Có phải ở đó không? Sếp? ”
“Tôi nghĩ vậy.”
Woo JinChul và các thợ săn xuống khỏi xe, nhanh chóng vào sân trường.
Sau khi nhận được báo cáo, các Thợ săn của hội Anh dũng đang chờ đợi tin tức. Thấy các thành viên Cục Giám sát xuất hiện, khuôn mặt họ sáng bừng lên.
“Đây rồi, họ đã tới!”
Chủ hội vội chạy đến gặp đội giám sát.
Nhưng ánh mắt của Woo Jin-chul không chú ý tới anh ta, mà vẫn chăm chú nhìn về phía cánh cổng.
Hào quang ma lực tỏa ra dày đặc đến khó tin.
Woo Jin-chul gọi nhân viên của mình và ra lệnh.
“Nhanh lên nào.”
“Vâng.”
Đội giám sát thợ săn bước lên. Họ băng qua sân chơi và nhanh chóng đến gần cánh cổng.
Tuy nhiên…
Bước chân của Woo Jin-chul đã dừng lại.
“Sếp?”
“Tiền bối?”
Những người đang đi theo Woo Jin-chul cũng dừng lại.
Woo Jin-chul cẩn thận tháo kính râm ra để nhìn cho rõ. Trong khi đó, các thành viên khác đang rùng mình và lắc đầu.
“Đó là … Cái quái gì …?”
Một cơn bão ma na khủng khiếp đang gào thét.
Dường như không gian xung quanh cánh cổng đang bị bóp méo bởi cơn sóng ma thuật khủng khiếp này.
Đột nhiên anh lảo đảo và lùi lại trong vô thức.
Là ảo ảnh quang học, hay là một điềm báo?
Thoạt nhìn, người ta thấy một tấm màn tối bao phủ cánh cổng.
Nhưng khi nhìn lại, anh thấy nó như hình bóng của cái chết.
Quản lý Cục giám sát Thợ săn dừng lại.
Bản năng của Woo Jin-chul mách bảo anh rằng, bất kể chuyện gì đang diễn ra bên trong, thì đây cũng không phải là chỗ để họ đặt chân vào.
Các nhân viên ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt xám xịt của Woo Jin-chul,
“Sếp, anh có sao không? ”
“…”
Thay vào đó, Woo Jin-chul đặt câu hỏi.
“Có một bang hội lớn nào đang chờ đột kích không? “
Một cấp dưới của anh nhanh chóng tìm kiếm và trả lời.
“Có ạ. Hội thợ săn đang chờ đợi một cuộc đột kích. ”
“Thế còn hai thợ săn hạng S? “
“Cả chủ hội Choi Jong-in và phó hội Cha Hae-in, đều đang chờ để tham gia cuộc đột kích kia. ”
Choi Jong-in và Cha Hae-in
Khi nhìn những con ma thú bị tàn sát, Jin-Woo cảm thấy một cảm giác khó tả đang dâng trào.
‘Mình không thương tiếc những con ma thú này… Nhưng mà, cảnh tượng này không thú vị chút nào’.
Một cuộc diệt chủng đúng nghĩa.
Nhưng ngay sau đó
Khi những con ma thú sắp diệt vong.
Những người lính giáp bạc bất ngờ ngừng di chuyển.
Từng người, từng người một cứng đờ ra.
‘Tại sao vậy?’
Họ đang thương cảm cho lũ ma thú?
Không, không phải.
Nếu như thế, họ sẽ không cố cầm vũ khí của mình.
Jinwoo thấy rõ những bàn tay đang run rẩy.
Hơn nữa, những cảm xúc khuôn mặt của họ không phải là sự nhân từ.
Đó rõ ràng là nét mặt kinh hoàng.
Ánh mắt của họ hướng về một nơi.
Trực giác của Jin-Woo mách bảo rằng, một thứ gì đó rất đáng sợ sắp xuất hiện sau lưng mình.
Nhưng ánh mắt của Jin-Woo không hướng về phía sau, mà hướng xuống mặt đất.
Bóng tối đang lan rộng trên nền đất đỏ.
Những cái bóng lan nhanh qua dòng máu đỏ và những cái xác chất chồng trên mặt đất. Mỗi khi bóng
tối trôi qua một cái xác, một tiếng hét lại vang lên.
Những tiếng hét từ hư không.
Jinwoo cũng có một kỹ năng giống hệt thứ này.
[Lãnh thổ của Hoàng đế]
Lưng anh bỗng nổi da gà.
Jinwoo chậm rãi quay đầu, nhìn về phía sau.
Tại đó.
Có một hiệp sĩ mặc áo giáp đen từ đầu đến chân.
Hào quang màu đen cuồn cuộn tỏa ra từ thân hình của hiệp sĩ này.
‘Đây là…?’
Chỉ có một từ nảy ra trong đầu Jinwo khi anh nhìn thấy Hiệp sĩ đó.
… Hoàng đế bóng tối.
Jinwoo cảm thấy áp lực nặng nề đến khó thở khi đứng trước mặt Hiệp sĩ.
Cùng lúc đó, những người lính giáp bạc trên bầu trời và cả những con ma thú trên mặt đất, đều nín thở.
Mọi con mắt của chiến trường tập trung vào Hoàng đế Bóng tối.
[…]
Vị Hoàng đế nhìn chằm chằm vào những người lính trên bầu trời, bước về phía trước dường như đang nắm bắt một cái gì đó.
Thật bất ngờ.
Những người lính trên bầu trời lùi lại và rút lui.
Một sự im lặng tuyệt đối bao phủ tất cả sinh linh dưới bầu trời.
Và sau đó.
Giọng nói uy nghiêm của Hoàng đế bóng tối phá vỡ sự tĩnh lặng đó.
[Trỗi dậy]
Trans: Thu Trà
Edit: Linye