Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình
Chương 163 : Ân sủng của Hoàng đế
Ngày đăng: 00:40 20/04/20
‘Hoàng đế? Ai cơ?’
Choi Jong-in bị bối rối bởi câu nói của thiên thần
“Ngươi vừa nói gì…?”
Nhưng Thiên thần không đáp lại anh.
Con người có nói chuyện với sâu bọ bao giờ không?
Thiên thần cũng vậy. Dù lí do gì đi nữa, hắn không hề có định trò chueyenj với một giống loài thấp kém hơn
Nếu lũ bọ làm phiền bạn, bạn chỉ cần nghiền nát chúng đến chết
Thiên thần cũng vậy. Nó tung nắm đấm hung mãnh, như một cây búa, nhắm thẳng vào đầu Choi Jong-in với tốc độ cao.
Shh!
Trái tim của Choi Jong-in chùng xuống. Nhưng anh không nhắm mắt chịu đòn. Đừng từ bỏ cho đến cuối cùng. Đó là những gì anh đã nói với đồng đội của mình.
Ngay trước khi nắm đấm của thiên thần đập vào đầu anh, một tia sáng lóe lên.
Bang!
Choi Jong-in mở mắt. Một thanh kiếm ánh sáng đang chắn trước mặt anh.
Choi Jong-in nhìn xung quanh.
“Thợ săn Cha!”
Cha Hae-in đang chặn nắm đấm của thiên thần với kỹ năng [Kim Quang Kiếm]. Chỉ cần cô chậm một khắc thôi, đầu của Choi Jong-in đã bị thổi bay.
Cha Hae-in nói với Choi Jong-in, người đang thở phào nhẹ nhõm
“Tôi sẽ lo tên này. Đi giúp những người khác đi”
“Được”
Choi Jong-in chạy đến chỗ những thợ săn đang chiến đấu với các bức tượng
Bức tượng thiên thần trông có vẻ tò mò và nhìn xuống thanh kiếm được bao bọc bởi ánh sáng.
“Haha”
Hắn chưa từng thấy ai, ngoại trừ Jinwoo, có thể chặn được đòn tấn công của hắn
“Ngươi thật thú vị. Rất thú vị đấy”
Bức tượng thiên thần dồn thêm lực vào nắm đấm. Và đầu gối của Cha bắt đầu oằn lại. Cô đã chặn được đòn tấn công, nhưng nó quá mạnh.
“Ugh…”
Một tiếng rên rỉ phát ra từ đôi môi mịn màng của cô.
Cổ tay cô run rẩy.
“Chà chà”
Bức tượng thiên thần mỉm cười và tăng áp lực. Bàn tay bằng đá càng lúc càng trở nên nặng hơn. Chỗ Cha Hae-in đang đứng, chân của cô lún xuống và sàn nhà bắt đầu nứt vỡ
Bức tượng thiên thần chỉ mới dùng một tay. Cha Hae-in cắn môi
‘Với tình trạng này… mình sẽ không thể giữ được lâu’
sau khi xác nhận rằng Choi không còn ở phía sau nữa, Cha Hae-in tập trung sức mạnh của mình vào một điểm và đâm thẳng thanh kiếm ánh sáng vào nắm đấm của thiên thần.
Tuyệt chiêu mạnh nhất của nữ thợ săn mạnh nhất Hàn Quốc!
Bức tượng thiên thần lùi lại một bước và bật cười.
“Waoooo”
Hắn chỉ định giết thời gian, nhưng không ngờ trò giải trí này mang lại nhiều niềm vui hơn mong đợi
“Có vẻ thú vị hơn rồi đấy”
“Tốt, tốt lắm”
Lần này, thiên thần ngưng tụ ma lực vào cả hai tay.
Ực
Cha Hae-in nuốt nước bọt
Sóng ma lực mạnh mẽ tuôn ra từ cả hai nắm đấm của thiên thần. Nếu cô có thể lựa chọn. cô sẽ rút lui.
‘Nhưng…’
Lúc này, Jin-Woo đang bất tỉnh, nếu cô quay lưng lại, không ai có thể chăm sóc con quái vật này…
Cha Hae-in nghiến răng, sẵn sàng tử chiến.
Trái ngược với cô, bức tượng thiên thần đứng đó với một nụ cười.
Kẻ thù cao gần ba mét cười toe toét. Sau đó, trận chiến lại tiếp tục.
Thiên thần xông vào như hắn đã làm với Jinwoo. Hắn chỉ còn hai tay, nhưng thế là đủ để chống lại kẻ thù nhỏ bé này.
Woo Jin-chul rên rỉ trong khi siết chặt nắm đấm
Bức tượng thiên thần đưa tay lên.
Nó không bỏ lỡ một chuyển động nào xung quanh. Họ vật lộn, nhưng tất cả đều ở trong tầm tay của nó. Đó là sự khác biệt giữa con người và sinh vật siêu đẳng này.
Khoảng cách sức mạnh không thể vượt qua
“Ta sẽ hỏi ngươi lần nữa”
Đầu ngón tay của thiên thần chỉ vào Woo Jin – chul.
“Nếu lần này ngươi không trả lời, ta sẽ giết người đàn ông đó và tất cả đồng đội của ngươi”
“… được rồi”
Cha Hae-in gật đầu
Nếu có thể câu giờ theo cách này, tội gì mà không làm. Bức tượng thiên thần nhìn xuống Cha Hae-in và khẽ hỏi
“Mối quan hệ của ngươi với Sung Jinwoo là gì?”
“…bạn bè”
“Tại sao ngươi lại đến đây?”
Sau một lúc suy nghĩ, cô trả lời.
“Để cứu thợ săn Sung Jinwoo”
Khi cô trả lời câu hỏi, một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt bức tượng thiên thần
‘Ai cứu ai?’
Hắn nhận ra rằng bọn họ không biết gì hết
‘Ban nãy ta tưởng rằng đó là một chút ý muốn của Hoàng đế… Nhưng không. Lũ người này đến chỉ biết đến kẻ mang tên ‘Sung Jin-woo’.’
Bức tượng thiên thần bật cười
Rồi hắn nói
“Ta sẽ cho ngươi một cơ hội”
“…cơ hội?”
“Hôm nay, một trong những vị vua vĩ đại đang đến Trái đất. Ta sẽ cho ngươi cơ hội chiêm ngưỡng khung cảnh rực rỡ đó”
Cho đến khi nhà vua xác nhận ý định của mình, hắn ta không thể làm gì được.
Vì vậy, hắn phải giữ cô còn sống.
“Nhưng những kẻ khác…”
Nụ cười biến mất và khuôn mặt của thiên thần lộ vẻ khát máu
“… phải chết”
Làm sao hắn có thể để lại một vị khách không mời trong dịp vinh quang này?
Vào lúc đó
Câu trả lời đến từ phía sau, không phải từ phía trước.
“Thích thì chiều”
“…?”
Trước khi bức tượng có cơ hội quay lại. Một cú đấm bay thẳng vào mặt hắn
Bụp!
Bức tượng thiên thần văng đi và đâm sầm vào bức tường
RẦMMMMMMM
Bức tường xuất hiện các vết nứt như mạng nhện, và nhiều tảng đá rơi ra.
Ngay trước khi bức tượng rơi xuống sàn, Jinwoo lao đến đứng trước nó, chụp lấy cổ nó và nói.
“NGƯƠI”
Tay kia của Jinwoo đặt lên bên phải ngực anh.
Anh biết điều đó.
Đó không phải là một giấc mơ.
Bên ngực phải có một trái tim khác đang đập. Jinwoo hỏi, dồn thêm lực vào cánh tay đang nắm cổ bức tượng
“NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ VỚI CƠ THỂ CỦA TA?”
Trans: Trần Lâm
Edit: Linye