Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình
Chương 19 : Âm mưu của Hwang
Ngày đăng: 00:37 20/04/20
Mặc dù lũ bọ liên tục cắn xé lớp phòng thủ của anh ta, nhưng Hwang Dongseok vẫn bình tĩnh chờ đợi cơ hội tới. Anh ta muốn chắc chắn rằng lũ bọ vẫn nhắm vào anh ta để các đồng đội có thể phản công.
“Có lẽ họ chuẩn bị xong rồi!”
Bây giờ mới bắt đầu một cuộc đi săn thực sự. Lũ bọ sẽ hiểu được danh hiệu Thợ săn không phải vô cớ mà có.
Hwang Dongseok ra lệnh,
“Đánh!”
Nghe được hiệu lệnh của anh ta, toàn bộ hỏa lực của tổ đội rớt như mưa xuống đầu lũ bọ, nào là mũi tên, nào là phép thuật.
screech-!
screeeeeech-!
Tiếng rên la của lũ bọ vang khắp hang động. Vì đã ký bản hợp đồng nên Jinwoo chỉ có thể đứng nhìn từ phía sau. Quan sát kỹ lưỡng, cậu tự tưởng tượng rằng nếu là mình thì mình sẽ đánh như thế nào.
Nhìn bực thiệt chứ….
Cậu phải vận dụng khối óc của mình để kìm hãm đôi chân đang muốn xông tới. Lũ bọ để lộ rất nhiều sơ hở; nhưng thật không may, chả có ông Hunter nào nhìn ra được sơ hở đó. Jinwoo bị bản hợp đồng buộc phải đứng phía sau quan sát, không được làm gì. Điều đó khiến cậu rất bực bội.
Nhưng tính ra, team của Hwang Dongseok cũng không phải nhận bất cứ hậu quả nào nặng nề cả. Có vẻ như khuôn mặt bình tĩnh và tự tin của Hwang Dongseok trước khi vào Dungeon là có lý do.
"Jinseok, hướng 11 giờ!"
"Hyung, còn bên phải kìa!"
"Joontae, Sukmin, Gyuhwan! Qua cánh phải!"
"Rõ!"
"Cheoljin, cổ tay cậu bị thương rồi. Ra đằng sau băng bó đi!"
"Tôi còn chịu được!"
"Cậu nghĩ rằng cái Dungeon này chỉ có nhiêu đây thôi sao? Chúng ta không biết được là còn bao nhiêu trận chiến ở phía trước nữa, đừng bung hết sức ngay từ đầu! Đây là lệnh!"
"Rõ, tôi hiểu rồi!"
Trải qua nhiều trận chiến cùng nhau, ngay cả cách nói chuyện của họ cũng có thể thấy kinh nghiệm chất chồng trong đó. So sánh với mấy cái đội hình hỗn loạn của Hiệp hội Hunter, thì họ khác hoàn toàn.
- “Kể cả thằng nhóc đó cũng đang làm tốt đấy chứ”
Jinwoo nhìn sang Yoo Jinho. Cậu nhóc đưa khiên che chắn ngay khi có con bọ lao tới, sau đó vung kiếm. Thanh kiếm đắt tiền lướt ngang qua đầu con bọ, tách đầu và thân con bọ ra làm 2 mảnh riêng biệt. Tính ra, so với hạng D của cậu nhóc, thì nó đang làm rất tốt.
- “Hừm, mấy trang bị tốt đúng là có thể bù đắp cho sự thiếu hụt về kinh nghiệm lẫn sức mạnh nhỉ”
Đó là lý do tại sao các Hunter phải luôn tìm những trang bị thật tốt.
Bắt gặp ánh mắt của cậu, Yoo Jinho giơ ngón cái lên.
“…”
Không thể tránh được cái ánh mắt ngời sáng hy vọng của thằng nhóc, Jinwoo đành phải giơ ngón cái lại với nó. Và thằng nhóc Yoo Jinho phấn khích ra mặt.
screeee-
"Anh, đưa em mượn bản hợp đồng của anh cái".
"Bản hợp đồng? Chi vậy?"
"Cứ đưa cho em đi mà, em khá là giỏi trong mấy khoản thương lượng đó".
Jinwoo nhún vai rồi đưa hợp đồng cho cậu nhóc.
Yoo Jinho cầm và tiếng thẳng tới chỗ Hwang Dongseok.
"Xin lỗi đội trưởng, tôi có vài điều muốn nói".
Cậu nhóc đưa hợp đồng cho mọi người đều có thể thấy.
"Đội trưởng, đây là bản hợp đồng của anh Jinwoo. Như anh cũng đã biết, không có bất kỳ điều gì ở đây nói là anh Jinwoo không được chia tinh thể mana, chỉ nhắc tới việc là những vật phẩm rơi từ quái vật như lõi ma thuật mà thôi".
Mọi người đều hiểu điều mà Yoo Jinho muốn nói tới là gì. Đó là luật bất thành văn trong Dungeon về việc thu thập được những kho báu và cổ vật thì sẽ được chia đều cho tất cả các thành viên trong tổ đội Đột kích. Điều này khác hoàn toàn với lõi ma thuật chỉ dành cho những người tham gia trận chiến với quái vật. Như vậy, các tinh thể mana nên được chia thành 10 phần, chứ không phải 9.
Khuôn mặt của các Hunter lập tức thay đổi, nhưng Hwang Dongseok tiến tới trước bọn họ với một nụ cười.
"Tất nhiên là sẽ chia đều cho tất cả mọi người rồi. Tôi biết điều này mà. Nhưng mà có thứ chúng ta nên quan tâm trước".
Hwang Dongseok chỉ về phía trước. Yoo Jinho giật mình; cậu nhóc nghĩ anh ta đang chỉ vào mình. Nhưng quay lại, cậu nhóc thấy một con nhện khổng lồ đang nằm trên đống tơ từ phía xa.
“Whoa…!”
Yoo Jinho hoảng hốt đi lui lại sau khi phát hiện ra con nhện. May thay, con nhện không di chuyển, hình như là nó đang ngủ. Đống xác bọ chất đầy 2 bên nhắc nhở các Hunter rằng ở đây có thứ quan trọng hơn đống tinh thể mana kia.
"Đó là con Boss".
"Nó là con đã ăn hết lũ bọ này sao?"
"Con điên này tổ chức tiệc hả."
Hwang Dongseok tập trung tất cả Hunter, kể cả Jinwoo và Yoo Jinho.
"Như tất cả đều đã biết, nếu con Boss chết thì Cánh cổng sẽ bắt đầu đóng lại. Nên là bây giờ chúng ta sẽ đào đống tinh thể này ra và chuyển ra ngoài, trước khi đấm cho con nhện này không trượt phát lào, được chứ?"
Tất cả đều gật đầu tán thành.
Hwang Dongseok quay sang hỏi ông Hunter có quả đầu hói thời thượng:
"Cheoljin, cậu chuẩn bị dụng cụ nhé?"
Lee Cheoljin lắc đầu.
"Có dụng cụ đâu mà chuẩn bị, đại ca. Ai mà biết được chúng ta sẽ tìm được tinh thể mana ở Dungeon hạng C đâu cơ chứ. Em để hết dụng cụ ngoài xe rồi".
"Cái lụ đạn thằng ngu này. Không phải tao đã nói mày luôn luôn phải chuẩn bị mọi thứ sao?"
"Em xin lỗi, em xin lỗi…"
Lee Cheoljin cúi đầu với một nụ cười đểu cáng.
Hwang Dongseok gãi đầu rồi nói:
“Haiz, thiệt tình thằng ngu này. 2 cậu có thể ở đây một lúc để chúng tôi đi lấy dụng cụ được không?”