Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 112 : Cho mày tức chết

Ngày đăng: 17:30 30/04/20


Tần Thiên ghét nhất cái loại người tự nghĩ mình là bố người ta. Những loại người thế này chỉ là rác rưởi, gặp phải loại người như thế, Thần Thiên hiển nhiên muốn giáo huấn một phen, lúc trước chỉ nhìn thôi đã thấy ngứa mắt rồi, hiện tại còn nói như vậy, khiến Tần Thiên càng cảm thấy khó chịu.



- Mày nói ai là chó mèo hả, tốt nhất là nên nói cho cẩn thận vào!



Tần Thiên nhìn người đàn ông lạnh lùng nói.



- Hừ! Tao chả nhẽ nói sai sao, tên tiểu tử nhà mày dựa vào cái gì mà đòi làm bạn trai Văn Văn, tao cho mày biết, tao đã có hôn ước cùng Văn Văn, Văn Văn sớm muộn cũng là của tao, mày nên cút xa ra một chút!



Người đàn ông kia nhìn thẳng vào Tần Thiên chửi ầm lên nói, trong giọng mang theo ý khinh miệt.



- Nga, vậy sao, nếu vậy thì mày còn kích động như thế làm quái gì, bộ sợ một tiểu tử nghèo như tao cướp mất à?



Tần Thiên nhìn người đàn ông, ngược lại thản nhiên nói.



- Hừ! Tao nghĩ phải nói cho mày biết, loại người thấp hèn như mày căn bản không có đủ tư cách đến gần Văn Văn, phiền mày nhìn lại chính mình đi, coi xem mày có cái bản lĩnh gì, đừng nên vọng tưởng cóc ghẻ ăn thịt thiên nga, mày cho rằng đang đóng phim tình yêu à?!



Người đàn ông nhìn Tần Thiên cười lạnh nói.



- Thật sao, nhưng không chừng lại có kỳ tích đó, trên tin thời sự không phải có nói là tiểu tử nghè đi cưới một thiên kim tiểu thư nhà giàu ngàn vàng xinh xắn đó sao?



Tần Thiên vẫn thản nhiên nói.



- Hừ! mày ngu @#$%, tin kia bất quá chỉ là bậy bạ thôi, vậy mà mày vẫn tin, khó trách cả đời mày chỉ thuộc tầng lớp hạng bét mà thôi!



Người đàn ông nhìn Tần Thiên càng thêm khinh thường.



- Rất tốt, Văn Văn, em muốn gả cho cái loại mồm to, mắt chó, lại lùn, không có chút tố chất này sao?



Tần Thiên quay đầu nhìn Đồng Văn Văn lộ ra ý bất mãn với người đàn ông kia.



Tần Thiên vừa nói xong, người đàn ông lập tức ý thức mình đã nói không đúng, hắn nhìn Đồng Văn Văn ở bên cạnh, biết mình đã bộc lộ bản chất. Từ trước đến nay hắn luôn duy trì vẻ nho nhã trước mặt Đồn Văn Văn không nghĩ rằng bây giờ lại bị Tần Thiên đưa vào rọ.
- Ha ha! Em đừng buồn, loại người như thế thật không đáng đâu.



Tần Thiên nhìn tâm tình Đồng Văn Văn trùng xuống, an ủi nói.



- Ừ! Tần Thiên, cám ơn anh đã cho tôi nhìn rõ bộ mặt thật của hắn.



Đồng Văn Văn gật đầu nói với Tần Thiên.



- Không có gì, anh rất thích vạch mặt những người lòng lang dạ thú như vậy!



Tần Thiên nhìn Đồng Văn Văn nói, trên thực tế, bất kỳ một ai bị Tần Thiên ép đến như vậy, cũng sẽ điên lên, nếu không thì là người không bình thường.



- Được rồi! Anh đi ra ngoài dạy dỗ tên kia một chút, nếu không anh cũng chả phải là nam nhân.



Tần Thiên cười nói, ngay sau đó liền đi ra ngoài.



Vừa ra khỏi cửa, Tần Thiên đã thấy người đàn ông chờ cách đó không xa, Tần Thiên liền đi tới.



- Hừ! Mày cũng dám ra đây chịu chết à?



Người đàn ông lạnh lùng nói với Tần Thiên, vung tay lên, hai tên bào vệ lực lưỡng bên cạnh đi tới, dọa Tần Thiên nhảy dựng lên.



- Mày định cho hai người bọn họ đối phó với tao à, mày thật quá vô sỉ, sao lại có thể như vậy chứ, không phải mày nói là quyết đấu sao?



Tần Thiên tức giận nhìn người đàn ông nói.



- Hừ! Ngu lắm, tao nói gì mày cũng tin à, mày cho rằng vừa rồi đắc tội với tao trong kia, tao sẽ dễ dàng bỏ qua cho mày như vậy sao?



Người đàn ông nhìn Tần Thiên cười lạnh nói, lộ ra vẻ cực kỳ đắc ý.