Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 117 : Sự thật về nông dân ngày nay

Ngày đăng: 17:30 30/04/20


- Mẹ kiếp! Đây là địa phương nào vậy.



Tần Thiên nhìn bốn phía hét lớn, nơi này tất cả đều là núi non, hơn nữa con đường dưới chân cũng không phải là đường quốc lộ, trông nó tàn tạ giống với một con đường nông thôn hơn, chung quanh hoàn toàn vắng vẻ, im lặng đến đáng sợ, thật không biết Hàn Thi Vũ tối qua làm thế nào mà lại tới được nơi này, gầm xe Ferrari vốn rất thấp vậy mà nàng cũng có thể lái vào đây, quá ư là trâu bò rồi.



- Tần Thiên, sao vậy?



Hàn Thi Vũ ở bên kia gọi.



- Chúng ta có lẽ tạm thời không trở về được, nơi này không biết là nơi nào, một bóng người cũng không có.



Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói.



- Ừ, Tần Thiên, anh vào đây, em có việc muốn hỏi anh.



Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên nói, vẻ mặt có chút khác thường, làm cho Tần Thiên rất là nghi hoặc, liền mở cửa xe, đem Hàn Thi Vũ ôm vào trong lòng.



- Ôm chặt em, Tần Thiên!



Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên nghi hoặc nhìn Hàn Thi Vũ một cái rồi đem nàng ôm chặt vào trong lòng mình.



- Tần Thiên, anh hãy nghiêm túc nói cho em biết, anh rốt cuộc có bao nhiêu bạn gái, đừng gạt em.



Hàn Thi Vũ hai mắt nhìn thẳng vào hai mắt Tần Thiên hỏi, Tần Thiên liền bối rối không biết Hàn Thi Vũ rốt cuộc muốn gì.



-Thi Vũ, em làm sao vậy, em không sao chứ.



Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói, hắn không biết phải trả lời Hàn Thi Vũ như thế nào cho phải, nếu nói cho nàng biết mình còn có quan hệ với nhiều nữ nhân khác nữa không biết nàng có thể phát điên hay không nữa.



- Em không sao, anh trả lời em đi.



Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ như vậy, xem ra nàng cũng biết chút ít, không nói thật thì không được rồi.



- Ba, bốn gì đó... Nguồn truyện: Truyện FULL



Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói.




Cụ ông khinh thường nói.



- Móa, ông cũng quá ác độc đi, một trăm đồng cũng đã là nhiều rôi.



Tần Thiên nhìn ông cụ tức giận nói, lại còn có người như thế nữa.



- Hừ! Ngươi có Ferrari mà lại không trả nổi năm trăm hay sao, thích cho hay không tùy ngươi, có giỏi thì đẩy xe về đi.



Cụ ông nhìn Tần Thiên vẻ mặt không quan tâm nói.



- Mẹ kiếp, ông lão, ông thật sự là nông dân à, mà sao ngay cả Ferrari cũng biết thế.



Tần Thiên nhìn cụ ông nói, rất không tình nguyện móc ra năm trăm đưa cho lão, cụ ông lập tức đưa tay nhận lấy.



- Đi, có cái gì kỳ lạ đâu, trạm xăng dầu ở phía trước một cây, muốn ta giúp ngươi mua cho thì đưa thêm năm trăm nữa đây, không thì tự mình đẩy xe đi.



Cụ ông cất tiền xong, ngoáy mũi nói.



- Mả mẹ nó, ông định cháy nhà hôi của à.



Tần Thiên hét lớn.



- Vậy thôi, ngươi tự mình đi đi.



Cụ ông nhìn Tần Thiên tưng tửng lắc đầu nói, sau đó vội vàng bỏ đi.



- Đợi một chút, coi như là sợ ông rồi, cho ông, nhanh nhanh một chút giúp ta mua về.



Tần Thiên lấy ra năm trăm đồng đưa cụ ông nói, cụ ông nhân lấy sau đó liền dắt trâu đi về phía trước.



- Ô...ô...ta không bao giờ xem tin tức nữa, gạt ta bảo nông dân thành thật, tốt bụng, đây quả thực là lừa nhau mà.