Sống Cùng Biểu Tỷ
Chương 132 : Tri thức là vô giá
Ngày đăng: 17:30 30/04/20
Thời gian một buổi sáng trôi qua rất nhanh, tình hình là một đám sắc lang khoa mỹ thuật rất không đành lòng rời hồ bơi, trên mặt thần sắc còn rất hưng phấn. Chỉ có một kẻ ngoại lệ ở đây chính là Tần Thiên. Hắn mang vẻ mặt buồn bực đi theo phía sau Hàn Thi Vũ. Bởi vì Hàn Thi Vũ thật sự chỉ để cho hắn dạy nàng bơi lội, hơn nữa thoáng cái đã học xong, không để cho Tần Thiên đụng vào nàng một cái, làm cho tiểu đệ đệ của hắn phải phất cờ khởi nghĩa nãy giờ.
Tập trung mọi người điểm danh xong, Dư Kiều liền xin số điện thoại Tần Thiên, muốn ngày sau báo đáp hắn chuyện hôm nay. Sau đó mọi người liền tản đi.
- Đúng rồi! Tần Thiên, em còn muốn đi thư viện mượn sách, anh đi cùng em nhé!
Ra khỏi cửa hồ bơi, Hàn Thi Vũ đột nhiên hướng về phía Tần Thiên, hai tay ôm lấy hắn làm nũng. Tần Thiên gật đầu, sau đó liền theo Hàn Thi Vũ đi tới thư viện.
Giữa buổi trưa, thư viện không có mấy người, nhân viên quản lý lười nhác ngồi trên ghế chơi điện tử. Hai người sau khi đi vào, Hàn Thi Vũ liền vào bên trong.
Thư viện Quang Châu đại học rất lớn, giống như một cái mê cung. Tần Thiên đi theo phía sau Hàn Thi Vũ, vừa đi vừa nhìn chung quanh. Một bóng người cũng không có. Tần Thiên ngó nghiêng một hồi chợt nhìn thấy chiếc quần chip Hàn Thi Vũ đang mặc hằn lên dưới chiếc quần jean bó chặt, tiểu pp tròn lẳn càng xem càng dụ người, cộng thêm dục hỏa mới vừa rồi ở hồ bơi còn chưa giải tỏa, tiểu Tần Thiên lập tức lại có phản ứng.
- Sách sách, nơi này không có ai, hay lắm!
Hèn mọn cười, Tần Thiên nhanh chóng hướng Hàn Thi Vũ đi tới. Nhìn bốn phía không có người, lập tức gian xảo từ phía sau ôm lấy Hàn Thi Vũ. Hàn Thi Vũ đang tìm sách bỗng bị dọa cho giật cả mình, kêu to một tiếng.
- Anh làm gì vậy? Mau buông ra anh Tần Thiên!
- Dạng chân ra nào!
Hàn Thi Vũ liền bang hai chân ra, hai cánh hoa hồng liền lộ ra rõ mồn một, từng dòng dịch thủy giống như giọt sương trên cánh hoa buổi sáng sớm, trong suốt long lanh rất bắt mắt.
Tần Thiên đưa tay vạch hai cánh hoa ra, nhẹ nhàng ghé xuống le lưỡi liếm lấy nụ hoa, sau đó chiếc lưỡi như con rắn luồn thẳng vào trong cái khe màu đen huyền bí. Cảm giác tiếp xúc mềm mại ấm áp và ướt át ở lưỡi khiến Tần Thiên sướng đến giật cả mình, chút nữa không kìm được mà bắn ra. Hắn còn kìm được, nhưng Hàn Thi Vũ đã không thể nhịn được, tiết thân lần thứ hai, dịch thủy bắn lên đầy mặt Tần Thiên. Tần Thiên cũng đã tới giới hạn, lập tức đứng lên, hai tay nắm chặt eo Hàn Thi Vũ, hạ thân thúc mạnh một cái, "Phụt" một tiếng, trên mặt đất liền hiện lên những chấm nước nhỏ li ti. Hàn Thi Vũ không chuẩn bị kịp liền ngã người ra trước, miệng vẫn ngậm chặt chiếc quần lót, đôi mắt đang nhắm chảy cả nước mắt, không rõ vì đau đớn hay vì sung sướng...
Tần Thiên cũng đã hóa thành cầm thú, chẳng để ý tới, kéo mông nàng dậy thúc mạnh thêm lần nữa, sau đó cả hai bắt đầu cuộc truy hoan điên cuồng trong thư viện.
AAAA
Tần Thiên dùng hạ thân như thoi đưa, dập mạnh hết sức có thể, từng tiếng ọp ẹp vang lên như tiếng nhạc chốn thần tiên, Hàn Thi Vũ nửa quỳ nửa bò miệng liên tục phát ra nhưng tiếng ư ử, bộ ngực sữa rung động mãnh liệt, một tay nắm bóp một bên ngực một tay đưa xuống miết lên vùng cỏ đen để hưởng ứng với Tần Thiên.
Qua một lúc Hàn Thi Vũ đã nhũn cả người mà Tần Thiên vẫn điên cuồng như một con sói, mỗi khi nàng ngã khuỵu xuống hắn lại nhấc lên đâm tiếp.
Trong thư viện gió từ cửa sổ thổi vào nhè nhẹ, ánh nắng chiếu vào từng cuốn sách khiến người ta nhìn vào liền cảm thấy tri thức thực sự là vô giá...