Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 195 : Đại chiến

Ngày đăng: 17:31 30/04/20


Tần Thiên ở trong giới chỉ một thời gian liền đi ra, vừa ra ngoài liền nhận được điện thoại của Sở Văn Long, nói cho Tần Thiên biết bọn họ đã đón Sở Tương Tương về nhà, mấy hôm tạm thời không đi học được, cũng nói cho hắn biết thời gian tới an phận một chút, chuyện hôm nay rất lớn, còn có Tần Thiên đánh chết mấy người Nhật Bản, bây giờ lãnh sứ quán Nhật bản đang náo sự, yêu cầu tìm ra hung thủ.



Bất quá, Hoa Hạ chắc chắn sẽ không giao Tần Thiên ra, trên miệng thì không ngừng đáp ứng, nhưng thời gian giải quyết gần như vô hạn rồi.



Tần Thiên nghe điện thoại xong liền đi tắm. Cảm giác hơi đói, vừa vặn trong nhà không có đồ ăn, Tần Thiên liền đi ra ngoài sang nhà Triệu Nhã Chi xem có gì ăn ngon không.



Đến cửa nhà Triệu Nhã Chi, Tần Thiên trực tiếp mở khóa đẩy cửa vào, bởi vì trước kia Triệu Nhã Chi đã làm cho hắn một chiếc thìa khóa cho tiện ra vào.



Vào trong nhà, Tần Thiên đóng chặt cửa rồi đi xuống nhà bếp xem có chút gì ăn không, lại phát hiện Triệu Nhã Chi đang nằm ngủ trên salon, trên người vẫn mặc bộ đồ công sở, trước ngực cổ áo sơ mi mở rộng ra, có thể thấy bên trong hai vú trắng tuyết, cao vút lộ ra gần một nửa, làm cho người ta thú tính bộc phát. Cộng thêm Triệu Nhã Chi cuộn người nằm ngủ lộ ra cặp đùi trắng mịm làm cho tiểu Tần Thiên cũng phải ngẩng đầu lên nhìn rồi. Không suy nghĩ Tần Thiên liền hướng Triệu Nhã Chi đi tới.



- "Triệu di, Triệu di!" xem tại TruyenFull.vn



Tần Thiên ngồi ở trước mặt Triệu Nhã Chi nhẹ nhàng gọi hai tiếng. Triệu Nhã Chi cũng không có phản ứng, Tần Thiên lại nhìn vào hai vú trắng mịm của nàng, cộng thêm trên người Triệu Nhã Chi không ngừng tỏa ra mùi hương đặc thù của nữ nhân làm cho nhịp tim của Tần Thiên dần tăng lên. Một hồi cũng không nhịn được mà vương tay ra đặt ở bên trên cặp nhũ hoa, cảm giác thập phần thoải mái vô cùng dễ chịu, Tần Thiên theo bản năng tăng lực đạo lên vài cái.



"Ân!"



Cặp vú lớn của Triệu Nhã Chi bị Tần Thiên công kích, nhất thời làm nàng rên lên vài tiếng, thân thể cũng hơi run lên. Lại làm cho Tần Thiên cảm thấy cực kỳ kích thích, một cảm giác chưa từng trải quá kiến hắn trở nên hưng phấn dị thường. Đưa tay mở vài cái cúc áo sơ mi của nàng ra, bên trong chỉ còn bọc một lớp áo lót màu đỏ ẩn hiện vóc người đẫy đà của nàng, cũng nhìn rõ cặp vũ trắng tuyết cao vút kìa, kiến cho Tần Thiên nhiệt huyết cũng sôi lên.



"Không nghĩ ra, Triệu di ba lăm tuổi rồi mà vóc người vẫn tốt như thế." Tần Thiên nhìn hai vú lớn của Triệu Nhã Chi thầm nghĩ. Tần Thiên vươn tay ra cởi nốt chiếc áo lót đang ôm lấy bộ ngực cỡ 34D, hai tay không kiêng nể đặt lên cặp vú lớn của nàng nhẹ nhàng xoa bóp.




"A... A...."



Triệu Nhã Chi thoải mái lớn tiếng rên rỉ, Tần Thiên cũng cực kỳ sung sướng, nghe được âm thanh Triệu Nhã Chi càng ngày càng lớn, hắn càng mãnh liệt dùng sức tấn công, làm cho Triệu Nhã Chi sướng cơ hồ muốn ngất đi, bây giờ phòng khách tràn ngập âm thanh động tình đầy mị hoặc do Triệu Nhã Chi phát ra...



Không biết bao lâu hai người mới đồng thời rú to một tiếng, cùng đạt tới đỉnh. Hai người như bị rút hết khí lực ngã xuống salon.



"Hô...Tiểu sắc lang, cháu càng lúc càng lợi hại, cô. cũng sắp bị cháu hành chết rồi." Triệu Nhã Chi thở gấp nhìn Tần Thiên nói. Tần Thiên càng lúc càng bá đạo làm nàng sướng đến chết đi sống lại.



"Hắc hắc, Cô Triệu, đương nhiên ta càng lúc càng cường hãn bá đạo rồi," Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi si mê nói, vừa nói vừa lấy tay bóp lấy đầu v* của nàng, làm cho Triệu Nhã Chi lại cảm giác muốn nữa, lập tức lấy tay chặn tay Tần Thiên lại, buổi chiều nàng còn phải đi siêu thị. Nếu bị Tần Thiên ăn lần nữa thì khẳng định không đi được nữa.



"Được rồi, tiểu sắc lang, không lộn xộn, buồi chiều ta còn phải đi làm." Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên cũng thu tay về, không có trêu gẹo nàng nữa.



"Cô Triệu, cháu thấy hơi đói, có đồ ăn trong nhà không, lấy cho cháu." Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi nói.



"Tốt, chờ cô một chút, trước mặc quần áo tử tế đã." Triệu Nhã Chi vừa nói liền từ lồng ngực của Tần Thiên đứng lên, kết quả liền ngã xuống, bởi vì hai chân vẫn đang tê dại.



"Tiểu sắc lang, cháu tự đi mà lấy, ta không đứng lên được."Triệu Nhã Chi trách cứ nhìn Tần Thiên nói.