Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 77 : Tư thế cổ điển

Ngày đăng: 17:30 30/04/20


- Gia hỏa chết tiệt, mau buông ra, bị người ta nhìn thấy thì phiền lắm.



Triệu Nhã Chi mặt đỏ ửng, cố gắng giãy giụa khỏi Tần Thiên rồi chạy vào trong nhà. Tần Thiên vội đuổi theo, thuận tay khóa cửa lại, thấy Triệu Nhã Chi chạy vào phòng bếp cũng liền vào theo.



- Tôi nghe nói cậu hôm nay xuất viện, cố ý nấu cho cậu ít súp bồi bổ cơ thể. Bây giờ nguội rồi, cậu đợi tôi hâm lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Triệu Nha Chi vừa cầm lấy nồi súp vừa nói.



- Không sao, dì Triệu, cho dù tôi không uống súp thân thể cũng vẫn rất khỏe mạnh, bảo đảm làm cho dì hài lòng.



Tần Thiên cười tà nói, từ phía sau dang hai tay ôm lấy bộ ngực cao lớn không cách nào che đậy, ra sức vân vê nhào nặn.



- A…



Triệu Nhã Chi rên lên một tiếng tiêu hồn, thân thể run rẩy kịch liệt, bát súp trong tay chút nữa thì rơi. Từ ngực truyền tới một trận cảm giác tê dại khoái cảm, khiến nàng sảng khoái vô cùng.



- Tiểu tử chết tiệt, đừng như vậy, súp đổ mất.



Triệu Nhã Chi đỏ mặt khó khăn nói.



- Không sao, dì Triệu, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút.



Tần Thiên cười nói, một tay ở trên ngực Triệu Nhã Chi dần dần mò xuống, lướt trên cái bụng thon mềm, nhẹ nhàng chạm tới cái khe trong cặp mông đang vểnh cao.



- Ư…ư… Cậu xấu lắm, tiểu Thiên.



Triệu Nhã Chi nhẹ giọng nói, thanh âm rên rỉ rất có tiết tấu. Cặp mông vô ý lại quệt qua quệt lại vũ khí của Tần Thiên, bên trong hắc động trời đã đổ mưa.



Tần Thiên nhìn bộ dạng cực khoái của Triệu Nhã Chi, bèn cởi chiếc áo công sở của nàng ra, bên trong một cặp tuyết cầu mềm mại nhảy ra. Tần Thiên giật luôn chiếc áo lót màu trắng viền tơ, đem hai khỏa tròn tròn kia lộ ra, một tay từ phía sau nhẹ nhàng xoa, bóp, kéo, khiến Triệu Nhã Chi rên to một tiếng, thân thể run run, cảm giác tê dại khiến nàng không nói nên lời.
- Dì, tư thế này có thoải mái không?



Tần Thiên vừa đẩy vừa nói.



- Thoải… thoải mái lắm… mau… mạnh một chút… Dì vẫn chịu được.



Nghe Triệu Nhã Di gợi tình, Tần Thiên càng thêm điên cuồng, khiến cho nàng cơ hồ gần như ngất đi.



- Chừng nửa giờ đồng hồ, hai người cùng hô một tiếng, đạt tới cực khoái. Trong nháy mắt dịch thể cả hai bắn lên người nhau, Triệu Nhã Chi nhũn người ra, gục xuống tủ bát, thở hổn hển từng hơi, chút nữa đã ngất xỉu.



Tần Thiên cũng không hơn là bao, ngã lên bờ lưng mềm mại trắng nõn của Triệu Nhã Chi, thở hổn hển. Cả hai nằm như vậy hồi lâu mới tỉnh lại được.



- Tiểu tử này, mạnh mẽ như vậy, dì thiếu chút nữa là bị cậu giết chết rồi.



Triệu Nhã Di xấu hổ nói.



- Hắc hắc, vừa rồi là ai kêu tôi mạnh lên? Dì cũng nhanh quên lắm.



Tần Thiên cười xấu xa, hai tay lại bóp lấy hai khối cầu, khiến Triệu Nhã Di lại yêu kiều thở gấp một trận.



- Tiểu tử chết tiệt, cậu còn chưa đủ sao?



Triệu Nhã Di nhìn thứ vũ khí đằng đằng sát khí kia mà kinh hoảng.



- Tất nhiên, dì, chúng ta làm tiếp nhé.



Tần Thiên vừa dứt lời liền ôm lấy nàng đi vào phòng ngủ, sau đó không lâu từ trong phòng lại truyền ra những tiếng rên rỉ hô hấp mê người…