Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 8 : Sóng gió ở sân bóng rổ

Ngày đăng: 17:29 30/04/20


- Tần Thiên, vừa rồi anh quá nóng vội. Anh không sợ gặp phải chuyện gì không may sao?



Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên, trong ánh mắt nàng mang theo chút lo lắng. Có điều Tần Thiên đã giáo huấn Dương Vĩ một trận ra trò, dù mắng hắn nhưng trong lòng nàng vẫn vui vẻ. Bởi vì cái tên Dương Vĩ kia cứ suốt ngày quấn quít lấy nàng, lại còn nhiều lần động tay động chân với nàng khiến nàng cực kỳ chán ghét. Hôm nay lúc Tần Thiên hung hăng đánh Dương Vĩ một trận ra trò trong lòng nàng cũng cảm thấy hả hê.



- Sao hả! Em thích anh rồi à? Sao lại lo lắng cho anh như vậy? Nói trước nhé, anh không phải người tùy tiện đâu đấy.



Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ với vẻ đầy đắc ý.



- Anh chết đi! Ai thích cái loại lưu manh như anh. anh mà còn như vậy thì em cũng chả thèm để ý tới anh nữa.



Hàn Thi Vũ mắc cỡ tới mức mặt đỏ bừng lên, bĩu môi nói với Tần Thiên. Tần Thiên lại là loại lão làng chuyên đùa giỡn thế nên lại khiến nàng cảm thấy càng thêm xấu hổ.



- Được rồi được rồi! Về sau anh sẽ không thế nữa. Đi thôi, chúng ta đi ăn sáng nhé. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Tần Thiên cười nói với Hàn Thi Vũ, trong đầu hắn thầm nghĩ cô nàng này thật quá chất phác rồi.



...



Sau khi ăn xong bữa sáng, hai người liền đi tới sân vận động. Hôm nay chỉ có giờ học buổi sáng, hơn nữa lại là hai tiết thể dục, sau khi học xong là lại có thể mò đi chơi. Tần Thiên cũng chả học chút nào cái môn thể dục này nhưng không cúp cua được nên mỗi khi đến tiết này là hắn lại mò ra một chỗ cứ điểm danh xong là lại tìm chỗ ngủ một giấc, khi nào hết tiết thì lại trở về nhà.



Tiết thể dục hôm nay được học ở ngay trên sân bóng rổ, lúc hai người bước tới sân vận động thì dường như mọi người đều đã đến đông đủ. Ông thầy thể dục tầm 50 tuổi đang đứng phía trên đọc tên điểm danh. Hai người liền vội vàng chạy đến, đứng vào trong hàng.



- Trương Hiểu Hoa!



- Có!



- Hoàng Bồi Tân!



- Có!



- Tần Thiên!



- Có!



...



Rất nhanh việc điểm danh đã xong.



- Tốt lắm Các em, hôm nay chúng ta sẽ học là bài luyện tập ba bước vượt rào. Trước tiên mọi người xem tôi thực hiện một lần, sau đó từng người làm theo. Bộ môn này cũng có trong danh sách thi nên mọi người phải luyện tập cho tốt. Bây giờ tất cả nhìn tôi thực hiện một lần.
- Tần Thiên, ông nói cái gì đấy? Cái gì mà không dám đấu. Chúng tôi tự biết thực lực yếu kém nên xác định bỏ cuộc sớm. Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. Chỉ có ông mới đáp ứng đánh cùng bọn chúng thôi. Chúng tôi chả ai theo đâu.



Một tên phản đối.



- Thật là, thật là không biết tự lượng sức lại còn muốn lôi kéo chúng tôi chịu nhục cùng ông à. Đừng có nằm mơ!



- Sớm nhận thua đi, ông không phải đối thủ của bọn chúng đâu. Đồ đầu đất ạ!



- Được, được, không nghĩ tới các ngươi lại là kẻ mềm yếu đến vậy!



Tần Thiên mang vẻ mặt đầy thất vọng nói. Hắn không nghĩ tới cả đám trông như vậy mà lại đều là lũ chết nhát cả.



- Tôi tham gia có được không?



Lúc này, trong đám người có một thằng cha nặng hơn 180 cân đi tới làm cho cả đám người cười ồ lên. Thằng cha ục ịch này tên là Phạm Kiến, về kỹ thuật chơi bóng của hắn thì phải gọi là siêu nát, khi chơi bóng luôn phạm quy nên đám người chơi bóng chả bao giờ thích rủ hắn chơi.



- Tốt, có thể!



Tần Thiên lập tức vui mừng. Tuy hình thể của tên Phạm Kiến này có hơi cục mịch, kỹ thật kém cỏi, nhưng dù sao cũng có thể làm người phòng ngự.



- Còn có người nào không!



Tần Thiên hô lên. Không có một ai trong đám người thèm đáp lại. Cả đám đều mang ánh mắt chế giếu nhìn hai người Tần Thiên và Phạm Kiến.



Hàn Thi Vũ đứng ở một bên cách đó không xa thấy không người nào ủng hộ cho Tần Thiên thì lo lắng.



- Này, thằng nhãi, bọn mày mà không chuẩn bị được thì đừng có đánh nữa. Không cần phải tốn thời gian đâu cứ thế mà nhận thua cho rồi. Bọn tao sẽ không ép mày quỳ đâu.



Tên cao to kia mang vẻ mặt đầy trào phúng nói hướng về phía Tần Thiên.



- Hừ! Người phải quỳ là bọn mày đấy!



Tần Thiên nhìn lại, lạnh lùng nói. Có điều hiên tại dù đã cố gom góp thì vẫn chưa đủ năm người để tham gia thì đánh đấm cái gì. Chẳng lẽ hai người bọn họ lại đi đấu với năm tên trâu bò kia chắc.



- Chúng tôi cũng tham gia!



Đang vào lúc Tần Thiên cảm thấy khó khăn thì một âm thanh truyền đến.