Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 98 : Một ngày đẹp trời

Ngày đăng: 17:30 30/04/20


Giờ phút này Sở Tương Tương khẩn trương muốn chết, hai tay nàng gần như ướt đẫm bởi mồ hôi, gắt gao nắm chặt vào thành ghế, khoảnh khắc mà đầu lưỡi của Tần Thiên chọc thủng phòng tuyến mà đưa vào miệng nàng, cả người nàng thoáng cứng đờ, nhưng sau đó một cảm giác kì diệu không nói nên lời chợt ập đến, bất giác không nhịn được, nàng đưa lưỡi mình lên phối hợp với Tần Thiên.



Tần Thiên cảm nhận được sự đáp lại của Sở Tương Tương mặc dù còn có sự cứng nhắc nhưng dưới sự chỉ điểm của danh sư Tần Thiên, chiếc lưỡi đinh hương của nàng dần bị Tần Thiên ngậm trong miệng nút lấy nút để khiến cho Sở Tương Tương không khỏi rên khẽ.



- Ư....



Hai người hôn nhau hồi lâu, nhân tính nguyên thủy của Sở Tương Tương dần được kích phát, nàng điên cuồng đáp lại, hút lấy đầu lưỡi của Tần Thiên, tựa hồ viêc này có thể trung hòa cảm giác ham muốn nguyên thủy của nàng



Bàn tay Tần Thiên dần dần rời khỏi mặt nàng mà đáp xuống khối cầu nhu nhuyễn bên dưới, mặc dù cách lớp áo nhưng vẫn tận lực xoa bóp.



Từng đợt khoái cảm từ rên ngực truyền đến làm cho Sở Tương Tương cực kì thoải mái, cả người không khỏi nóng dần lên, cánh rừng nguyên thủy nằm giữa cặp chân đang kẹp chặt kia đang bắt đầu có dấu hiệu mưa phùn nhàn nhạt, cảm giác khô nóng pha chút ướt át làm nàng cảm thấy khó chịu càng điên cuồng mà đáp lại Tần Thiên.



Mà Tần Thiên cũng dần dần gia tăng lực tay, một tay khác cũng dần hướng vào trong áo của Sở Tương Tương, bởi vì cổ áo Sở Tương Tương khá thấp cho nên hai quả cầu no tròn chen chúc một chỗ làm nổi bật lên cái khe sâu thăm thẳm hút hồn. Tần Thiên vươn tay tới, cực khổ chen vào hòng chiếm đoạt vị trí tiêu hồn đó nhưng tiếc là áo của Sở Tương Tương rất chật khó mà chen vào.



Tần Thiên thấy vậy liền xuất tuyệt chiêu, dự định thâm nhập đuòng khác bằng cách kéo váy Sở Tương Tương xuống, nhưng không nghĩ tới một tay Sở Tương Tương lại chặn tay hắn lại, không cho hắn thực hiện.



- Không nên, Tần Thiên!



Sở Tương Tương khẩn trương nhìn Tần Thiên nói.




- Không được, không thể để một mình nàng sướng được, ta cũng muốn!



Triệu Tiểu Nhã thầm nghĩ, sau đó liền nhích lại bên cạnh Tần Thiên, đưa tay ôm lấy ngang eo Tần Thiên, đang ra sức phục vụ cho Sở Tương Tương, Tần Thiên nhất thời cả kinh, động tác trên tay và miệng nhất thời dừng lại.



- Thảm rồi, bị tiểu Nhã phát hiện rồi, làm sao mới tốt bây giờ.



Tần Thiên nghĩ thầm, Tần Thiên dột ngột dừng lại làm cho Sở Tương Tương cảm giác khó chịu, trống rỗng, vừa định hỏi Tần Thiên thì nhất trụ kinh thiên bên dưới đã bị bàn tay nhỏ bé của Triệu Tiểu Nhã tóm lấy mà vuốt lên xuống.



- Không có... không có chuyện gì, chúng ta tiếp tục.



Tần Thiên phục hồi lại tinh thần, rồi tiếp tục công việc dang dở của mình. Vừa xoa nắn hạt anh đào vừa nghĩ thầm trong đầu, tiểu nha đầu này thật sự không tức giận sao.



Triệu Tiểu Nhã lúc này một tay xua đũng quần của Tần Thiên, một tay tự đưa vào huyệt động của mình, nơi đó đã sớm ướt nước từ bao giờ. Triệu Tiểu Nhã đỏ bừng cả mặt thở hổn hển, tốc độ các ngón tay càng lúc càng nhanh, nhưng cũng khó có thể lên đỉnh được, nàng cảm giác ba ngón tay của mình so với cái đó của Tần Thiên còn kém xa.



Nghĩ tới đó nàng bèn dừng lại, đưa tay kéo khóa quần của Tần Thiên xuống, nắm lấy đại bổng lôi ra ngoài. Tần Thiên được sung sướng cả đôi đường, thầm hô hôm nay là ngày gì mà tốt số quá, được mập mờ với hai mỹ nữ cùng lúc.



Nhân sinh cực lạc cũng chỉ đến thế mà thôi. Tần Thiên thầm nghĩ, một tay lặng lẽ rời khỏi tuyết cầu của Sở Tương Tương, luồn ra phía Triệu Tiểu Nhã.