[Dịch]Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 12 : Ra tay cứu người

Ngày đăng: 17:33 31/08/19

“Mẹ kiếp! Không thể mặc kệ được!” Tần Thiên âm thầm hạ quyết tâm, việc thấy chết không cứu hắn làm không được. Lúc này Tần Thiên điều động toàn bộ sức mạnh vào chân mình, hắn giống như viên đạn bay khỏi nòng trong nháy mắt phi thân về phía trước cô gái trước mặt, ôm lấy eo cô ấy. Trong chốc lát cả hai người nhanh chóng lăn về phía vườn hoa. Ngay sau khi Tần Thiên vừa ôm cô gái lăn đi thì nơi đó liền phát nổ, những mảnh vụn đá bắn vào người Tần Thiên làm hắn đau đớn một trận. Bất quá Tần Thiên không quan tâm được nhiều việc như vậy, mạnh mẽ xoay người ôm cô gái từ dướt đất bật lên, dùng hết toàn lực chay về phía biển quảng cáo, tốc độ nhanh như báo săn vồ mồi. Phía sau tiếng súng không ngừng vang lên, toàn bộ đều bắn về phía Tần Thiên làm hắn sợ gần chết. “Được phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi!” Tần Thiên thầm nghĩ, mượn cây cối chống đỡ nhanh chóng ôm cô gái hướng về ngã tư đường xông qua, những tên sát thủ bị ngăn chặn sẽ không nổ súng, nhưng giờ phút này trước mặt Tần Thiên xuất hiện bốn tên che mặt mặc đồ đen rộng thùng thình, đeo găng tay hướng Tần Thiên vọt tới. Tần Thiên vốn không biết, nhờ liếc qua kính chiếu hậu của một chiếc xe mới phát hiện được, điều này làm hắn suýt chút nữa ngã ngửa ra. Những tên kia tốc độ cực nhanh, sở hữu dị năng giống hắn, nhưng có vẻ mạnh hơn hắn bởi bọn họ cách hắn càng ngày càng gần. - Mẹ nó, quay phim khoa học viễn tưởng hả? Những người đi đường ở xa chứng kiến cảnh này đầy kinh ngạc hô lớn. - Vút. Trong đó có một tên mặc đồ đen đột nhiên mạnh mẽ lao người bay lên, trong tay xuất hiện một thanh đao dài chém về phía Tần Thiên, nhất thời một đạo bạch quang hình bán nguyệt hướng về phía Tần Thiên bay tới. Tần Thiên cảm giác được nguy hiểm phía sau cũng không có quay đầu lại mà ngày lập tức né tránh. - Rầm! Một tiếng động thật lớn, gạch đá trên mặt đất trong nháy mắt đã bị đao khí trực tiếp quét qua tạo thành một cái khe lớn, lúc Tần Thiên quay đầu lại nhìn liền giật mình, bị dọa sợ luôn. Cắm đầu chạy như điên, nhanh chóng hướng siêu thị chạy đi. Bốn tên mặc đồ đen chạy sát theo, tốc độ cũng tăng mạnh, bốn thanh đao dài cùng lúc xuất ra khiến đồ vật hai bên đường ngã phải trái. - Móa, bọn này rốt cục là loại người gì? Sao trâu bò như vậy? Tần Thiên hét lớn. - Nghề nghiệp của bọn họ là sát thủ. Cô gái trong ngực Tần Thiên đột nhiên nói. - Cái gì? Sát thủ! Tần Thiên giật mình, trên cái thế giới này đúng là mẹ nó còn có sát thủ. Hắn còn tưởng chỉ có trong phim khoa học viễn tưởng mới có. “Mẹ nó, mình phải nhanh chóng trốn thôi!” Tần Thiên thầm nghĩ, liền nhanh chóng chạy lên tầng 2 siêu thị tầng, bốn mặc đồ đen thấy vậy cũng nhanh chóng đuổi theo Tần Thiên, gắt gao bám chặt lấy hắn. Tần thiên quay đầu lại nhìn, bốn tên sát thủ cách mình không xa. Mình lại ôm một người tốc độ bị chậm nếu tiếp tục như vậy tuyệt đối sẽ bị bắt kịp, đến lúc đó hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ. - Tôi cho cô tìm một chỗ, người hãy núp vào đó, ta dẫn dụ bọn chúng rời xa khỏi cô! Tần Thiên hướng về phía cô gái nói, sau đó nhanh chóng hướng thang máy phóng đi, ngay lập tức đóng cửa lại. Bốn cái mặc đồ đen trực tiếp dùng đao chém vào, khiến cửa thang máy cũng bị thủng lỗ chỗ. Làm cho Tần Thiên bị hù sợ gần chết may mắn là cửa không có bị phá vỡ. - Chờ một chút tôi sẽ đi ra ngoài, cô tiếp tục ấn thang máy đi lên phía trên, như vậy bọn chúng sẽ tưởng chúng ta đã đi ra ngoài đến lúc đó cô hãy lên nóc nhà chờ tôi, tôi sẽ tìm người cứu cô, hiểu chưa? Tần Thiên nói với cô gái, cô liền gật đầu, sau đó thang máy lên tầng 3, Tần Thiên ra khỏi thang máy cố ý chờ ở cửa. Bốn cái mặc đồ đen ở lầu dưới thấy thang máy dừng ở lầu ba ngay lập tức hướng lầu ba vọt tới, vừa thấy Tần Thiên đang ở cửa thoát hiểm chạy lên lầu bốn lập tức đuổi theo nhanh chóng. Truyện Sống Cùng Biểu Tỷ được dịch bởi đội dịch Nòng Nọc - 4vn Thoát khỏi trói buộc tốc độ của Tần Thiên không ngừng tăng cao. Chạy lên cửa lầu 4 lại hướng cửa thoát hiểm khác chạy xuống lầu 3, bốn tên mặc đồ đen thấy Tần Thiên có một mình thì có chút nghi ngờ, nhưng vẫn lập tức đuổi theo. “Khặc khặc, hãy xem ông đây làm sao lừa cho bọn mày tới Đảo quốc!” Tần Thiên nhìn tốc độ của mình nhanh hơn mấy tên mặc đồ đen nhiều, vì vậy hắn hiện tại không có hoảng sợ như trước nữa, vừa chạy vừa lôi điện thoại di động ra nhanh chóng gọi cho Phong Tử để hắn đến sân thượng siêu thị đón người, sau đó liền chạy xuống lầu 1, dẫn đám mặc đồ đen chạy ra bên ngoài. Bốn tên mặc đồ đen quả nhiên mắc mưu, lập tức đuổi theo Tần Thiên, lúc này hắn liền đưa bốn tên mặc đồ đen chạy về hướng khu Lão Thành, khu vực này chuẩn bị phá bỏ dời đi, nên cực kì hỗn loạn đến lúc đó hắn thoát thân sẽ tương đối dễ dàng, bởi vì Tần Thiên có ưu thế về tốc độ nhưng lại không so được thể lực một khi chậm lại mà nói… Rất nhanh, Tần Thiên đã dẫn bốn tên mặc đồ đen vào bên trong khu Lão Thành, ở trong hẻm nhỏ hắn vẫn chạy nhanh như gió. - Chặn hắn lại! Một tên mặc đồ đen cười lạnh nói, lập tức bốn người phân tán, chỉ có một người đuổi theo Tần Thiên. Tần Thiên quay đầu lại không thấy ba tên kia đâu, trong lòng không khỏi nghi ngờ. Sau một khắc, ba tên kia đều hiện ra trước mặt vào trái phải của hắn trực tiếp chặn đường đi của hắn, Tần Thiên thầm mắng không tốt, lập tức lao về phía tên béo mặc đồ đen muốn giết ra một con đường. “Chủ nhân không nên manh động ngài không phải đối thủ của chúng!” Đang trong lúc Tần Thiên muốn động thủ trong đầu đột nhiên vang lên tiếng của Ba Ba Ca, dọa Tần Thiên hét to. - Ba Ba Ca, tôi nên làm gì bây giờ! Tần Thiên vội hỏi, hắn hiện tại không thể bình tĩnh vì bốn tên mặc đồ đen đã bao vây, hắn mùi vị tử vong nồng đậm. “Tôi cảm giác có một cao thủ đang hướng về phía này chạy tới, từ hơi thở tôi phán đoán người này không có địch ý đối với ngài!” Ba Ba Ca nói. - Thằng nhãi, con bé kia đâu? Nói, nếu không bọn tao sẽ giết mày! Một tên mặc đồ đen hướng về phía Tần Thiên đang ngẩn người nói. - Tôi nói ra có phải mấy người sẽ thả tôi ra không? Tần Thiên nhìn tên mặc đồ đen kia nói. - Nói, mày không có sự lựa chọn khác! Tên mặc đồ đen cường thế nói. - Được rồi, tôi sẽ nói cho mấy người biết, cô ấy đang ở đâu! Tần Thiên chỉ về hướng một tòa nhà xa xa, dừng một chút nói: “Không đúng, không đúng, cô ấy không có ở đó, vậy là ở chỗ nào nhỉ? Tôi hình như quên rồi. - Nhãi con, mày muốn chết à, lại dám đùa bỡn với tao, thịt nó! Tên mặc đồ đen cả giận nói, trong nháy măt mấy tên mặc đồ đen phía sau liền vung đao hướng về Tần Thiên bổ tới. Hưu! Vừa lúc đó phía nóc nhà không xa có một người toàn thân mặc đồ rộng thùng thình, che kín người không thể phân rõ nam nữ xuất hiện. Người nọ ra tay đánh mấy tên mặc đồ đen, chỉ trong nháy mắt một đạo bạch quang từ trong tay nàng bắn đi ra, xông thẳng vào tên mặc đồ đen đứng đầu. Thình thịch! Tên mặc đồ đen xuất thủ kêu la thảm thiết lập tức đầu nở hoa. Não trộn lẫn với máu tươi vẩy ra xung quanh, cực kì ác độc. - Không tốt, có cao thủ mau rút lui! Tên đầu lĩnh thét lớn, lập tức xoay người chạy trốn, hai tên kia cũng đồng dạng co giò chạy. Người mặc đồ trắng liếc mắt nhìn Tần Thiên, sau đó liền đuổi theo đám mặc đồ đen, trong nháy mắt liền biến mất. - Mẹ kiếp, đúng là ngàn cân treo sợi tóc, Ba Ba Ca ngươi thật là thần kỳ, đoán quá chuẩn xác! Tần Thiên thở phào, mồ hôi lạnh toát ra ướt đẫm cả áo, nếu mà người nọ đến chậm 1 giây nữa thôi là hắn toi đời rồi. - Cảm ơn chủ nhân đã khích lệ! Ba Ba Ca nói. “Đúng rồi, nên chạy thôi tránh cho bọn họ quay lại tìm thì thảm.” Tần Thiên thầm nghĩ, ngay sau đó liền hướng ra bên ngoài chạy đi, thuận tiện gọi điện thoại cho Phong Tử luôn.