Sống Cùng Mẹ Kế Y Tá

Chương 79 : Nước chảy nhỏ giọt

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


Toàn thân Lý Tuyết Vân bắt đầu vặn vẹo..., trong miệng không ngừng thốt lên tiếng rên rỉ trầm thấp đầy mị hoặc, ngón tay Mã Đức Hoa tựa như dòng điện, không ngừng lắc lư, đâm thẳng đảo quanh sâu trong hoa tâm của nàng, đem tới khoái cảm vô tận.



Lý Tuyết Vân nâng cặp đùi trắng bóng móc trên cổ Mã Đức Hoa, hai tay của hắn trèo lên ngực vân vê cặp vú đầy đặn săn chắc nhưng lại vô cùng mượt mà, nàng cảm giác cao trào của mình sắp đến, nhắm mắt lại chờ đợi cái thời khắc dục tiên dục tử kia. "Thế nào, không thua kém so với cái thứ đồ chơi của lão công ngươi chứ hả!" Mã Đức Hoa thấy bộ dạng Lý Tuyết Vân nhắm mắt lại hưởng thụ, có chút dương dương tự đắc, tiểu đệ hắn không được, nhưng cái võ công nhất dương chỉ này cũng có thể xưng bá một phương, trừ khi có một lão Nhị vừa thô vừa to, thì ngón tay của hắn đều có thể thay thế. "Ân!" Lý Tuyết Vân ứng phó ừ một tiếng, cười hỏi: "Mã viện trưởng, mỗi lúc trời tối trên người lão bà ngươi cũng là dùng ngón tay sao?" Lý Tuyết Vân có chút tò mò, lão bà Mã Đức Hoa như thế nào lại chịu đựng được, chỉ dựa vào ngón tay, lần một lần hai còn có thể làm, thời gian sau chắc chắn không có cảm giác gì cả.



Nàng rất hoài nghi lão bà của hắn có lẽ ở bên ngoài sẽ đội lên đầu hắn vô số nón xanh.



Mã Đức Hoa không có nghe Lý Tuyết Vân đang trào phúng chính mình, cười đắc ý nói, "Đương nhiên, bất quá trong nhà của ta cô nương kia không có tính dục gì cả, mười ngày nửa tháng không xực nàng cũng được." Lý Tuyết Vân trong lòng cười lạnh, chỉ sợ là lão bà ngươi ở bên ngoài câu trộm nam nhân a! Mười ngày nửa tháng không cạn cũng được? Mã Đức Hoa bốn bảy bốn tám tuổi, vợ của hắn so với hắn ít hơn mấy tuổi, tuy ở cái tuổi này dục vọng của nữ nhân đang ít dần, nhưng nếu ba ngày không cạn nhất định sẽ cảm thấy khó chịu, tuyệt đối không giống như lời Mã Đức Hoa nói.



Nếu thật sự mười ngày nửa tháng không muốn làm, điều đó chứng tỏ rõ nàng ở bên ngoài làm đã quá đủ rồi, về nhà đương nhiên không muốn nữa! "Ah... Tới rồi, Mã viện trưởng, sâu hơn một chút...Ah...Nhanh... Nhanh một chút...Ah!" Lý Tuyết Vân bỗng cảm thấy hạ thể có cảm giác mạnh liệt truyền tới, nhưng vẫn chưa có phóng xuất ra.




Điều làm cho Diệp Thiên cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Mã Đức Hoa đến trưa cũng không có tìm hắn, lúc sau Lý Tuyết Vân nói với Diệp Thiên, hắn mới biết được, nguyên lai Lý Tuyết Vân đã đi tìm Mã Đức Hoa rồi, Diệp Thiên cho rằng Mã Đức Hoa nể mặt Lý Tuyết Vân nên mới không có so đo chuyện kia. "Nhóc đẹp trai, đến giờ rồi, công việc chúng ta cũng đã làm xong!" Hách Phân vỗ vỗ bả vai Diệp Thiên cười ha hả nói.



Những người khác cũng nhao nhao cỡi áo blouse trắng trên người, ngoại trừ Hồ Lệ trực ca đêm bên ngoài, tất cả mọi người đều đang chuẩn bị tan tầm. "Bác sĩ Hách, ngươi như vậy mà lại ăn đậu hủ của ta, ngươi không sợ ta mách lão công ngươi chứ!" Diệp Thiên đứng lên cỡi áo vui đùa với Hách Phân. "Phi phi... Ngươi chớ nói lung tung, ta lúc nào nếm đậu hũ của ngươi ah!" Khuôn măt Hách Phân bỗng chốc đỏ ửng.



Nghiêm Uyển Đình cùng Hồ Lệ ở trong phòng làm việc nhìn hai người đấu võ mồm cười khanh khách. "Ha ha, bác sĩ Hách, chúng ta đều thấy rồi nha!" Nghiêm Uyển Đình cũng tham dự vào, nhưng cá tính Hách Phân càng ngày càng phóng khoáng, cường ngạnh nói: "Ăn thì ăn, để xem lão công hắn còn có thể làm gì được ta nào!" Một đoàn người cười cười nói nói đi ra khỏi văn phòng, Diệp Thiên đi tới cửa bệnh viện đến bãi đỗ xe, thời điểm gặp mọi người đi ngang qua, phất tay chào hỏi, lập tức những nữ nhân này nhao nhao chay tới hâm mộ, "Oa... Bác sĩ Diệp, ngươi thật sự là thâm tàng bất lộ ah, ngày đầu tiên đi làm đã mua xe tốt như vậy rồi, chẳng lẽ ngươi là con ông cháu cha?" Bây giờ không phải là trong văn phòng, Diệp Thiên nói chuyện cũng tương đối thoải mái, ha ha cười nói: "Ta đâu phải con ông cháu cha gì ah, nếu ta được như vậy thì đến bệnh viện để làm gi, trực tiếp mở một bệnh viện riêng đem mỹ nữ bác sĩ các ngươi qua đó luôn a." "Ha ha..." Hách Phân hỏi: "Vậy ngươi còn mua xe mắc như vậy, hơn trăm vạn a, ngươi lấy đâu ra nhiều tiền như thế?" "Bán mình luônđó!" Diệp Thiên mập mờ cười nói, lập tức mấy nữ bác sĩ tất cả đều bị chọc cười.



Bất quá tiếng cười rất nhanh biến thành tiếng thét chói tai, Diệp Thiên ở bên cạnh cùng mọi người chào hỏi nói giỡn, xe bên kia có ba đến năm người cầm ống tuýp hung hăng nện vào xe Diệp Thiên mới mua, bịch... Cửa sổ thủy tinh vỡ tan rơi đầy đất, cửa xe cũng bị nện đến lõm vào trong. "Ah..." Mấy nữ bác sĩ, tuy thường xuyên nghe nói có người đánh bác sĩ, nhưng chưa từng thấy ở khoảng cách gần như vậy, nguyên một đám bị dọa hét ầm lên.