Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 128 : Có thù tất báo

Ngày đăng: 20:10 20/04/20


Rất nhanh, lẩu đã được bê lên.

Nguyên liệu nấu lẩu này không phải loại bình thường có thể sánh bằng. Mọi người hưng phấn kêu to, nhận ra có tôm hùm, cua lớn, có lươn, có cả tinh ban quế hoa. Cũng có một số loại nguyên liệu hiếm khác mà mọi người không nhận ra, về phần thịt gà, vịt, thịt dê thịt chó thịt lợn thì càng ê hề. Có thêm cả các em mimi trẻ đẹp mặc sườn xám đi rót rượu, thỏ thẻ yến oanh bên tai. Các em mimi này mặc sườn xám bó sát, giọng nói ngọt ngào, dáng người mê hồn, động tác lại càng ưu nhã duyên dáng. Thêm nữa là mùi hương thơm từ thân thể các nàng tỏa ra, thiếu chút nữa làm cho mấy tên lang sói kia tan thành nước luôn.

“Cho em một chút” Ngu Thanh Y còn một tập giấy chưa ký tên hết, nàng tỏ vẻ đáng thương đưa cái bát nhỏ về phía Lục Minh.

“Tự đi tới đây, muốn ăn gì thì ăn” Mắt cá chân của Lục Minh vẫn đang bị nàng kẹp chặt lấy, cũng chẳng hiểu sao nàng có nhiều sức lực như vậy, kẹp chặt một lúc lâu mà không buông. Nhưng mà nhìn nàng cũng đáng thương thật, Lục Minh bèn gắp cho nàng hai miếng cá mình đã nhúng chín.

“Gắp thêm cho tôi mấy miếng lươn nữa, lại còn cả mấy miếng kim châm kia nữa, em muốn... Ngu Thanh Y vẫn đưa bát nhỏ về phía Lục Minh, không muốn tự gắp.

"..." Lục Minh toát cả mồ hôi, đây là bị làm ‘nô dịch’ hay là đang ‘tán tỉnh’ trước mặt mọi người đây?

“Mọi người chú ý, trước các em mimi xinh đẹp thì nên ‘kiềm chế’ bản thân một chút, mặc dù điều này là rất khó, nhưng mà không nên ‘biến thân’ thành lang sói, đừng dọa các em mimi sợ chạy mất. Sặc, ai dám gắp trộm con cua lớn của ta, đó là ta chuẩn bị dùng để lấy lòng em mimi mà... Ai dám đụng đến, huynh đệ chúng ta sẽ trở mặt, con cua đó liên hệ đến hạnh phúc cả đời của ta đó..Trần Tranh trong lúc đang ‘tuyên bố’ với mọi người, phát hiện có người ‘để ý’ đến con cua lớn của mình, nhất thời tức điên.

“Đừng có cho nhiều thứ vào, cho nhiều quá nhúng sẽ khó chín, mà đợi được chín thì cũng già rồi... Có tên nóng lòng sốt ruột, tống đầy một nồi, làm cho người khác toát cả mồ hôi.

“Anh làm cái gì vậy? Cho bao nhiêu hạt tiêu như thế, định làm cay chết người à!” Có mimi không ăn được cay, hờn dỗi nói với tên ‘lang sói’ đối diện.

“Đừng sợ. Anh thương em mà, đây, uống một ngụm nước hoa quả lạnh đi!” Tên ‘sói’ thấy gian kế thành công, cười đểu. Vừa lấy lòng người đẹp, vừa đưa khăn tay và nước mát sang.

“Trời ơi! Đùi gà sao vội vàng ăn vậy? Ăn nhiều đùi gà thế sao?” Trương Phong nhìn thấy Trương Thừa bên cạnh một lượt ném bốn cái đùi gà vào trong nồi lẩu. Mọi người đang ồn ào bỗng im lặng xuống, quay sang nhìn. Trương Thừa vẫn tiếp tục ném thêm vào, chung quanh mọi người toát cả mồ hôi. Vậy mà tên Trương Thừa này chỉ vô tư nói một câu :”Không vấn đề. Kỷ lục cao nhất của ta là một lần ăn hết mười chín cái đùi gà. Hôm nay ta quyết phá kỷ lục cũ”.
“Tiểu Hoa giáo chủ thật sự là quá ‘mạnh mẽ’, xin hãy nhận của đám dê con lạc đường như chúng ta một vái!” Trần Tranh như đứa trẻ biết sai mà sửa, hắn cầm đầu một đám ‘sói’ mang theo trái tim tâm phục khẩu phục cúi đầu trước Tiểu Hoa, bày tỏ vẻ nguyện ý trở thành tín đồ của Tiểu Hoa, thờ phụng nàng thành ‘Sói giáo chủ!”

Lục Minh thừa dịp mọi người nhốn nháo hò hét, đưa tay lấy vài miếng ‘trâu cười vui’, cười xấu xa đặt vào bát của Ngu Thanh Y

Có thù phải báo!

Ngu Thanh Y không ngờ Lục Minh lại nhanh chóng trả thù ‘tàn nhẫn’ như vậy, nàng vừa cấp bách vừa xấu hổ, rất muốn làm cho Lục Minh phải khóc... Đợi khi mọi người chú ý đến bát của mình toàn là ‘trâu cười vui’, lúc đấy không hiểu sẽ có phản ứng ra sao đây?

“Đại thúc, chị Hoắc tìm người đó. Cô ta nói có việc muốn tìm người, bảo người đi vào” Đám Giang Tiểu Lệ chạy đến, cao hứng hướng về phía Lục Minh mà gọi.

“Này, hồng bao đừng cầm nhiều vậy! Các em có hai cái sao? Được rồi, để ta xem, nhưng không thể vượt quá năm nghìn đâu” Lục Minh nhìn đám tiểu quỷ đều cầm hai hồng bao, cũng không so đo, dặn dò Giang Tiểu Lệ vài câu rồi lại để nàng đi chơi, vốn muốn định đứng lên, không ngờ Ngu Thanh Y vẫn không buông tha cái mắt cá chân của mình. Khuông mặt nhỏ nhắn ửng hồng của nàng, thấy người khác không chú ý đến bèn đưa tay lên môi, giả như microphone, nói nhỏ: “Buổi tối cũng phải gọi điện cho em, nếu không người ta không thả anh đi đâu!”

“Sợ cô rồi!” Lục Minh nhìn nàng mặc dù mặc quần áo giả trai, nhưng lúc này vẫn có vẻ động lòng người của một mỹ nữ, trái tim mềm nhũn lại, đáp ứng nàng.

Tiến vào đại sảnh Phương Phỉ Uyển, người lúc này cũng đã vắng nhiều. Đám mimi bận rộn cả ngày cũng đang nghỉ tạm, các nàng thấy Lục Minh tiến vào đều muốn đứng lên hỏi han, nhưng Lục Minh lại khoát tay, ý bảo các nàng nghỉ ngơi, rồi lại bảo các nàng ăn cơm, không cần phục vụ đám bên ngoài. Người lưu lại lúc này toàn là bạn học hoặc bằng hữu, việc ăn uống thì đám người đó thừa sức ứng phó.

Quỷ tinh linh Cam Điềm lôi kéo Lục Minh đi lên lầu ba, nam tử vẻ mặt dữ tợn đang ngồi giữa đám người. Hắn ngoắc tay bảo Lục Minh đi tới, cũng không ngại có Cố bảo an đội trưởng và đám La Cương đứng bên cạnh, cười lớn nói: “Tiểu tử, mấy ngày trước là ai ném lựu đạn? Có biết là ai không?”