Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 16 : Cong mông lên câu dẫn nữ minh tinh

Ngày đăng: 20:09 20/04/20


"Oa! đến phun nước cũng tiêu sái hơn người" tên 4 mắt bị Lộ Minh phun nước đầy mặt, không những không giận mà còn khen nức nở.

Gã lại dùng tay làm thành tư thế của thọ chụp ảnh, trong miệng liên tục phát ra âm thanh tách tách như đang bấm máy vậy, như một con chuột túi nhảy tới nhảy lui trước mặt Lộ Minh, dùng đủ các tư thế của 1 nhười chụp ảnh ngắm nghĩa, rất có tác phong của một nhiếp ảnh đại sư.

Lộ Minh bị gã làm cho khóc cười không được, cái gã này rốt cục là từ bệnh viện tâm thần nào trốn ra vậy a?

Vốn định một cước sút gã bay đi, nhưng nghĩ lại, cảm thấy không nên dây với gã điên vẫy hay hơn.

Lộ Minh quay mình rời đi, gã đeo kính vội vàng đuổi theo: "đợi chút, nghe tôi nói, cậu thật sự có tiềm chất trở thành minh tinh! diện mạo cậu anh võ hơn người, mày kiếm môi đẹp, trán đầy chính nghĩa, song nhãn có thần, phù hợp với đường cong phân biệt của cậu, cộng thêm da nhẵn nhụi thật sự là quá hoàn mỹ, cậu không biết,cậu là một viên ngọc chưa qua tay thợ khắc, chỉ cần thêm chút vỏ bọc, qua vài lần đóng quảng cáo, hoặc lại tham gia một vài tiết mục trên tivi, rồi đi đóng phim, sau đó hình ảnh của cậu mà lên màn hình, lập tức sẽ nổi tiếng toàn quốc, thân hình cậu là nhất lưu, cao ráo cứng cáp, cái tỉ lệ vàng này người khác có ngưỡng mộ cũng ngưỡng mộ không ra được, thêm vào khí chất đặc biệt của câu, chỉ có một từ có thể hình dung ra được mà thôi, đó là hoàn mỹ".

"Hoàn mỹ là hai chữ đó" Lọ Minh bị gã này trêu cười lên.

"A, tiếng cười hào sảng, nụ cười tươi tắn như ánh dương quang, đơn giản là giết người mà...trời ạ, nếu như để nghìn vạn thiếu nữ trên thế gian này nhìn thấy, không biết bao nhiêu cô sẽ vì cậu mà phát điên", gã đeo kính vỗ tay, mừng rỡ nói: "đi theo tôi đi, cậu mà không làm minh tinh thì là lãng phí tài nguyên quốc gia đó".

"Lãng phí tài nguyên quốc gia? ha, tôi thích lãng phí" Lộ Minh lắc lắc vai một cái đẩy lui gã đeo kính.

"Tay của cậu ai da, tay của cậu quá đep... trắng khiết như ngọc, mền mại nhưng lai không mất đi khí chất nam nhi, ta cả đời này chưa thấy qua đôi tay nào hoàn mỹ như vậy, trừ phi, đây là đôi tay trong truyền thuyết đồng tử như ý thủ? hãy giữ nguyên tư thế này, không, ngóc độ hơi nghiêng sang một chút, tôi muốn chụp ảnh cậu...ai da, máy ảnh của tôi đâu rồi? vào thời điểm quan trọng lại không tìm thấy máy ảnh để đâu?" gã đeo kính gấp gáp quay tròn.

"Tôi đây là Hoá Cốt Miên Chưởng, ông mà còn đi theo, tôi đem xương ông vặn gãy" Lộ Minh bình sinh hận nhất hai chữ đồng tử, đây là cấm kỵ của hắn.

"Ký hợp đồng với tôi" gã đeo kính ôm lấy tay Lộ Minh, kích động kêu lên.
Bởi vì có camera theo dõi 24h, Lộ Minh cẩn thận chú ý khoảng cách, không để bị chiếu vào.

Đợi cho 2 cái camera quay vào trong góc, lập tức lao đến bên tường bao, tung thân phi lên, rồi lại dùng tay chống vào đầu tường, nhẹ nhàng vượt qua bức tường 3mét, vô thanh vô tức rơi xuống đất, tránh vào góc chết của camera.

Đợi đầu camera quay ngược về ngóc này, Lộ Minh sớm đã như linh miêu tiến nhập vô trong vườn cây, chờ vượt qua khoảng cách của camera, hắn lập tức đứng lên, rất đường vệ tiến vào trong.

Vượt qua hai căn nhà nhỏ cùng một bồn phun nước, Lộ Minh đi đến căn nhà lớn nhất của Hương Tạ Lệ Xá là Ngưng Bích Kim Cung, phía trong đại sảnh đèn đuốc sáng chói, bên trong vọng tới tiếng nhạc vui, hiển nhiên tiệc rượu đang lúc cao trào.

Xa xa có mấy tên bảo an đi tuần, trong bóng tối còn có mấy bóng người, hiển nhiên là vệ sĩ riêng của quan lớn hay quý nhân nào đó.

Lộ Minh tiềm nhập trong bóng tối chờ cơ hội. một nhóm nhỏ bảo an vừa đi tuần qua, hắn lập tức như con báo đi săn, bám vào tường phía ngoài trèo lên, không đến 15 giây đã ở trên tầng 3.

Tìm thấy một cánh cửa sổ không có ánh đèn, khẽ cảm ứng một chút, cảm nhận bên trong không có người, dùng ám kình chấn vỡ miếng kính dầy của cửa sổ, gỡ ra từng miến một, nhẹ nhàng vứt lên ghế sofa trong phòng, sau cùng như con rắn luồn vào trong, tìm lấy cửa thông gió của điều hoà, gỡ ra miếng nắp đậy, nhẹ nhẩy lên, thuận theo đường ống thông gió của điều hoà, nhanh mà vô thanh treo lên phía trên.

10 phút sau, cuối cùng cũng tới được tầng 18. Lộ Minh từng phòng, từng phòng một nhẫn nại dò tìm mục tiêu, lúc đến góc rẽ thứ 3 ống thông gió của điều hoà, loáng thoáng truyền tới âm thanh của Long Nhị Thiếu, trên mặt hắn nhất thời lộ ra nụ cười thần bí.