Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 25 : Quỷ thủ

Ngày đăng: 20:09 20/04/20


Lộ Minh quay đầu lại nhìn, thì ra là hồ ly mỹ nhân Nhiếp Thanh Lam, nàng ta đang cười mà như không cười nhìn mình, khuôn mặt nhỏ tuyệt thế vô song đó đủ để giết người.

"Si tình, xa tôi ra một chút, cô còn cười với tôi nữa tôi sợ là sẽ bị huỷ dung nhan đó" Lộ Minh làm ra vẻ chính trực nói.

"Huỷ dung nhan gì?" mọi người kỳ quái quây lại hỏi.

"Bí mật quốc gia, bằng thân phân bình dân bá tính như mấy người không được nghe trộm, phật niệm: không thể nói, không thể nói." Lộ Minh thành công dụ hoặc lòng hiếu kỳ của mọi người, mọi người biết tên khốn đó chắc chắn nghe được bí mật gì rồi, nhưng hắn không chịu nói, tức chết đi được.

Bên kia, Vân Kiếm Phi phát hiện Nhiếp Thanh Lam và học viên quan hệ không tồi, mà hình như là quen với mấy tên viện binh mà đám học viên mời tới, trong lòng không chịu được phát sinh lòng ganh tị.

Có điều nữ cảnh sát vây quanh bọn gã còn nhiều hơn, người đưa khăn người đưa nước, sắc mặt gã mặc dù không tốt, nhưng cũng chỉ cố làm mặt cười ứng phó.

Mười phút sau, lãnh đạo cuối cùng cũng nói xong, mọi người ra sức vỗ tay. Có một nam tử trung niên mặc quần áo đen, cổ treo còi, chạy ra làm trọng tài, lại có 1 nam 1 nữ ra làm người tính điểm.

Vân Kiếm Phi đưa đội hình ra sân, tiêu sai giơ tay lên vẫy, khiến cho chúng nữ cảnh sát kêu lên liên hồi.

Bọn họ đem hết cao thủ ra trận, bắt đầu với Vân Kiếm Phi là tiểu tiên phong, chủ lực ghi điểm; 2 gã đầu to lần lượt là trung phong và đại tiền phong, làm việc khổ lực; có 1 tên thân hình không cao, nhưng giữ bóng không tồi, làm hậu vệ không chế trận đấu, gã phụ trách làm bóng cho Vân Kiếm Phi; còn lại một tên thân cao tay dài, Lộ Minh ước đoán là tay ném 3 điểm, kể như là hậu vệ ghi điểm, có lẽ dự tính là khi mà Vân Kiếm Phi bị kìm kẹp, thì gã là người phóng ám tiễn ghi điểm, vô thanh vô tức giúp đội bóng kéo điểm, bỏ xa đối phương.

Diệp Nhất Phi làm lão đại, vỗ vỗ tay, đưa mọi người ra sân. Hắn làm tiểu tiên phong, Trương Thừa là trung phong, Lộ Minh là hậu vệ khống chế bóng. Thạch Hoa và một học viên tên Đăng Vệ Quốc ra trận, nhưng bọn họ cơ bản chỉ là phụ trách chạy tới chạy lui trên sân, tấn công hay phòng ngự Lộ Minh đều không hy vọng gì vào bọn họ.

Lộ Minh còn lo lắng bọ họ bị ác ý phạm luật, đến mức phải cáng ra sân, vì vậy đặc biệt nhắc nhở bọn họ trước khi ra sân, để 2 người ít tham gia vào tấn công cũng như phòng thủ, người ta muốn ném thì để họ ném, dù sao thì bảo vể tiểu mệnh vẫn tốt hơn.

Thạch Hoa thấy Lộ Minh nói một cách nghiêp túc, trong lòng bị doạ cho sợ, vội vàng gật đầu.
Vừa vào sân, lại cướp được bóng của hậu vệ đối phương là Lý Dương, chạy đến góc 0 độ bên phải ném bóng 3 điểm.

Vân Kiếm Phi tức tới hai mắt tối đen, tên tiểu tử này vừa vào sân, đã cướp đi cơ hội thể hiện của mình.

Gã vốn định kèm Lộ Minh, tìm cơ hội hạ gục hắn, ai ngờ Lộ Minh lại đứng im không di chuyển, kệ cho đối phương tấn công, không thèm phòng thủ.

Đợi Chung Cường ghi điểm, Trương Thừa giành lấy bóng, lập tức phát bóng nhanh, cánh tay to lớn vung lên, ném đi toàn sân. Lộ Minh đợi ở đó, trong lúc đối phương vội quay về phòng thủ, lại lần nữa ném bóng 3 điểm.

"Oa, chuẩn quá" các học viên kêu to lên.

"Hu..." mấy nữ cảnh sát cổ động cho cảnh sát đặc nhiệm đều thở ra một hơi dài, các vị lãnh đạo trên trán đầy mồ hôi, số 11 của đối phương quá khủng bố rồi.

"Tên tiểu tử này là hậu vệ ghi điểm? hắn là vua cướp bóng của trường các anh? gọi là quỷ thủ? biệt danh này khó nghe chết được!" Nhiếp Thanh Lam vui vẻ hỏi Trương Phong và Thạch Hoa đang ở bên ngoài sân, nàng chưa nói xong, Lộ Minh lại bắt được bóng, hắn nhân lúc Lý Dương chuyền bóng cho Vân Kiếm Phi, rất nhanh lao tới chặn lấy bóng, rồi chuyền cho Trương Thừa, Trương Thừa nhảy lên như đại tinh tinh, giả như ném rổ, rồi chuyền ngược lại cho Diệp Nhất Phi ở phía sau. Diệp Nhất Phi cầm bóng lừa đi lừa lại, thu hút đối phương bao vây, rồi lại chuyền bóng cho Lộ Minh vừa đứng lên chạy đến.

"soạt" Lộ Minh lại ném 3 điểm, không những thế còn là vừa nhảy ngược về phía sau vừa ném, Vân Kiếm Phi chuyển thân tới muốn chắn bóng, nhưng đến cái lông cũng không chạm tới.

Lần này, Nhiếp Thanh Lam cũng không nhịn được, nhảy lên hoan hô Lộ Minh...