Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 29 : Mạo nhận đặc công của cục quốc an

Ngày đăng: 20:09 20/04/20


"Rất tốt, tôi còn muốn tìm một người nữa, tên là tiểu Lan..." Lộ Minh vừa mở miệng, mọi người lập tức hoảng sợ liền chỉ ra vài tiểu Lan.

"Tôi tìm người vừa rồi có mẹ bị quẳng ra ngoài đường, là cô?" nương theo ánh mắt của trung niên phụ nhân, nhìn thấy một cô gái trang điểm rất xinh đẹp, Lộ Minh từ trên bục của DJ nhẩy xuống, giơ khẩu súng trong tay đi về phía cô nàng xinh đẹp đang bị doạ cho sắp nhịn không nổi mà tè ra đó. Người trung niên phụ nhân đột nhiên lao tới, ôm lấy che chở cho con gái, hướng Lộ Minh quỳ xuống, giọng rất bi thương nói: "tha mạng, xin tha cho nó, nó còn nhỏ...xin cậu tha cho nó một mạng, xin cậu đó, nó vẫn là một đứa bé không hiểu chuyện, đừng, đừng giết nó..."

Lộ Minh chỉ sang bên cạnh chân cô nàng bắn một phát bằng, đem cô gái doạ cho toàn thân tê liệt ngồi phệt xuống đất.

Họng súng vẫn chỉ vào giữa trán cô gái, Lộ Minh nhếc miệng nói rất lãnh khốc: "phát súng vừa rồi là nể mẹ cô mà tha cho cô, nếu như lần sau tôi còn thấy cô xuất hiện ở những địa phương như thế này, tôi sẽ không bắn trượt mục tiêu nữa đâu, cút!!!".

Trung niên phụ nhân nghe vậy mừng quá, vội vàng đỡ lấy con gái đang bị doạ cho thất thần, hai mẹ con dựa vào nhau lảo đảo đi ra cửa.

Lộ Minh không để cho Giang tiểu Lệ có cơ hội bỏ chạy, liền tóm lấy cô bé.

Chĩa súng lên trần nhà bắn mấy phát, rồi hướng về đám thanh niên nam nữ đang kinh hoàng lãnh đạm nói: "hết việc rồi, mọi người tiếp tục vui chơi, có điều, tôi không hi vọng ai đó nhớ được là tôi đã từng xuất hiện ở đây".

Tất cả mọi người nghe vậy liền co người lại, ra sức gật đầu. Bao gồm cả đại hán mặt ngựa trông sàn cũng sợ hãi nuốt nước bọt.

Loại sát thủ lãnh khốc lại tay nhanh như điện này, bản thân mình ngàn vạn lần không thể dây vào, nếu như kích nộ hắn, vậy thì cả khải hoàn môn này liền trở thành địa ngục tanh máu, tới lúc đó kể như mình vẫn còn sống, Ngưu ca cũng không tha cho mình ...hiện tại chỉ mong sát thần này tìm được người rồi thì nhanh chóng rời đi cho.

Giang tiểu Lệ bị doạ cho khóc không ngừng, nó ra sức giãy dụa không muốn đi, Lộ Minh liền đưa chặt lên cổ nó. Cả người nó run lên liền ngất xỉu, mềm oặt trên tay Lộ Minh.

Mọi người nhìn thấy sợ toát mồi hôi, quả nhiên không hổ là sát thủ chuyên nghiệp, ra tay rất nhanh, rất có hiệu quả...
"mở máy 24/24, tôi tuỳ thời sẽ gọi cho cô" Lộ Minh quẳng lại câu đó rồi mở cửa rời đi.

"Không, không, mình nhất định ăn quá nhiều rồi, đây là ảo giác, đây, đây là mơ! papa, người nhanh về cứu con!" Giang tiểu Lệ vứt di động xuống biểu hiện như là cầm phải thứ gì đó rất nóng, chui vào trong chăn mở miệng khóc to lên.

Lộ Minh đi đến bên bờ sông, vứt khẩu súng đã bắn hết đạn đi.

Việc mà Hình gia gia uỷ thác, cuối cùng cũng có bước mở đầu tốt đẹp, tin rằng cứ doạ nạt Giang tiểu Lệ như vậy, con bé sẽ không dám chạy lung tung, mà còn ngoan ngoãn lưu lại ở trường học tập, chờ đợi người cha không thể quay về của nó xuất hiện. Mặc dù có chút ác, nhưng đối phó với 9x, nói đạo lý với nó chỉ tổ tốn nước bọt, chỉ có làm như vậy, mới lập tức có hiệu quả.

"Ngọc đều có đủ rồi, đang ở đâu?" Cảnh Hàn đột nhiên gọi điện tới, giọng có chút vui mừng hỏi.

"Thật ah, hay quá!! vậy gặp mặt ở Tỵ Phong Đường Mỹ Thực Thành, tôi mời cô ăn đêm!"

Lộ Minh kích động nhảy lên tới 3 mét, bởi vì lúc trước từ thẻ của Long Nhị Thiếu rút được 2 vạn, Kim và Ngân tiêu tốn không hết bao nhiêu, mà còn có thể trực tiếp mua ở tiệm vàng.

Hiện tại ngọc thạch Cảnh Hàn đã kiếm đủ hết rồi, vậy thì rất nhanh có thể bắt đầu luyện chế chu giai trữ vật linh giới mà bản thân khát vọng từ trong tim rồi.

Lộ Minh quyết định ngày mai chuyển nhà, chuyển khỏi cái thôn mà ngày ngày đều có ăn trộm ra vào, chuyển tới sống tại biệt thự hào hoa, bí mật luyện chế pháp bảo của bản thân.