Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 49 : Cho lão nương sờ một cái

Ngày đăng: 20:09 20/04/20


"Dược tài có vấn đề." Lục Minh gật gật đầu, chỉ vào vài bát dược thang thoạt nhìn giống nhau như đúc nói: "Dược liệu bát bên trái là tốt nhất, ở giữa là bát kém nhất, hai bát bên phải cũng vậy. Ta ban đầu thì có chút hoài nghi là dược tài có vấn đề, mặc dù Trần lão ngài dùng dược tài tốt nhất, nhưng ở phương diện dược lực, dược tài tự nhiên so với nhân công gieo trồng hiệu quả hơn rất nhiều......"

"Nguyên lai là như vậy, Tiểu Lục ngươi thật sự là 1 lời đã chỉ thấu vấn đề." Trần lão vội vã gọi điện thoại cho sư huynh.

Mới vừa cầm lấy điện thoại, Trần lão bổng buồn bả buông tay. Lão chán nản ngồi trên ghế, tựa hồ như có tâm sự, thật lâu không nói gì.

Lục Minh thấy vậy có chút kỳ quái, nhẹ giọng hỏi: "Trần lão, như thế nào rồi? Chẳng lẽ dược tài tự nhiên rất khó hái sao?"

Trần lão ý bảo Lục Minh ngồi xuống, gật gật đầu, than nhỏ một hơi, nói: "Bây giờ, dược tài thiên nhiên không nhiều như trước, bởi vì vấn đề hiệu quả kinh tế cùng sản lượng, còn có nhu cầu thị trường rất lớn, dược tài tự nhiên không thể thỏa mãn được, bây giờ đều là dược tài qua gieo trồng, tựa như gieo trồng nông nghiệp. Người ta còn dùng thuốc sát trùng, thuốc kích thích tăng trưởng, để có dược tài sản lượng cao, kết quả dược liệu thành ra như ngươi nói...... Trung y suy sụp, Tiểu Lục a, xem ra tục mệnh thang không có khả năng tăng sản lượng!"

"Tăng sản lượng khẳng định không được, dược tài không tốt, vậy chẳng phải là mưu tài hại mệnh!"Lục Minh cảm giác được thể tăng sản lương được, nếu không có ngày mình dính vào trách nhiệm pháp luật.

"Nói cho cùng, Tiểu Lục, ngươi so với rất nhiều thầy thuốc còn có lương tâm, đúng, thầy thuốc không thể lấy hiệu quả kinh tế làm đầu." Trần lão gật đầu khen.

"Dược phẩm tung ra thị trường tạm thời gác lại! Tạm thời thu tập dược tài tốt nhất, cung cấp cho bệnh viện của Lí lão là tốt rồi." Lục Minh trong lòng đương nhiên có khát vọng kiếm tiền, chính là thuốc thang liên quan tới cứu mệnh, vạn nhất chất lượng có chuyện, xảy ra sự cố, chính mình chịu tiếng xấu. Hắn nghĩ chậm rãi khai thác thị trường cũng không sao.

"Phương diện tiền tài, ta cùng sư huynh cũng không quá coi trọng. Chúng ta hai lão già nầy chỉ là có cái tâm nguyện hy vọng có thể sử dụng thuốc cứu nhiều người...... Ai. Có lẽ sư huynh nghe tin tức này, sẽ rất đau lòng. Rõ ràng có phương thuốc tốt, nhưng không cách nào dùng nó cứu được nhiều mạng người." Trần lão thần sắc buồn bả thở dài.
"Trên đường chú ý an toàn, Tiểu Lục, ngươi đi chậm một chút!" Trần lão sợ "quốc bảo" Lục Minh ra chuyện gì, đuổi theo ra cửa dặn dò.

Tới Phương Phỉ uyển, đã gần trưa, người uống trà sớm đã về gần hết, phục vụ đang bận rộn dọn dẹp.

Cô nàng Hoắc Vấn Dong nóng bỏng vừa nhìn thấy Lục Minh, buông bỏ chén đĩa chạy lại, nháy mắt, cười quyến rũ nói: "Hai ba ngày không gặp, đến đây, cho lão nương sờ 1 cái! Các ngươi, mấy sắc nữ tránh ra, lão nương là tỷ muội tốt của Giai Giai, có quyền ưu tiên …quấy rầy bạn trai của nó!"

Giai Giai mặc sườn xám, khuôn mặt nhỏ nhắn, so với tú hồng mẫu đơn còn muốn kiều diễm hơn.

Nàng đứng xa xa phía sau chúng nữ, nhìn Lục Minh.

Giờ phút này, trong mắt của nàng, toàn thế giới chỉ còn lại có 1 mình hắn.