Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 51 : Ra tay cứu người

Ngày đăng: 20:09 20/04/20


Nhảy ra khỏi thành cầu, Lục Minh mau chóng nắm được tay của người nhảy sông kia, thân thể cực nhanh gấp khúc xoay tròn, chuẩn xác vươn tay bám vào thành cầu. Hắn một tay nắm thành cầu, một tay kéo trung niên phụ nhân, thân thể lựa thế, đem cả người vọt trở lên, nhẹ nhõm đem trung niên phụ nhân đỡ xuống đất.

Giai Giai như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng đi tới kéo tay Lục Minh, cách tay nhỏ bé mặc dù vô lực, nhưng gắt gao níu lấy cánh tay Lục Minh không buông.

Lục Minh quay đầu lại cười, cánh tay phải vừa có chút dùng sức, giờ thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Còn không kịp giữ thăng bằng, Giai Giai sớm nhào vào trong lòng hắn, gắt gao ôm hắn, tựa hồ sợ buông tay ra, hắn sẽ giống khói nhẹ biến mất, nước mắt nàng tuôn ra ướt cả vai Lục Minh.

Hồi lâu, nàng lấy lại bình tĩnh, vội vàng lùi lại, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, cúi đầu không dám Lục Minh.

"Ngươi không sao chớ?" Giai Giai nhẹ giọng hỏi, nàng vẫn đang lo lắng Lục Minh mới vừa rồi bị thương.

"Không có việc gì." Lục Minh vội vàng an ủi một câu, rồi đi xem nữ nhân nọ ngồi ở trên mặt đất, vẻ mặt tái nhợt vô huyết. Hắn một bên đỡ Giai Giai, một bên hướng về phía trung niên phụ nhân hỏi thăm: "A di, ngươi không sao chớ? Có chuyện gì giải quyết không được, có thể mời người hỗ trợ, việc gì cũng có thể thương lượng mà!" Hắn vừa nói xong, trung niên phụ nhân thất thanh khóc rống lên.

Giai Giai hỗ trợ an ủi hơn nửa ngày, trung niên phụ nhân mới dần dần bình tĩnh lại.

Theo lời kể của bà ta, Lục Minh cùng Giai Giai cũng dần hiểu rõ, nguyên lai bà ta cũng không phải là là muốn tự sát, chỉ là tâm tình bất hảo, ngồi ở thành cầu, không nghĩ tới cuối cùng vừa đứng lên, gió lớn thổi tới, thân thể lại vài ngày chưa ăn gì, khí huyết suy yếu, mới thiếu chút nữa ngã xuống sông.

Lục Minh cùng Giai Giai đỡ trung niên phụ nhân ngồi xuống. Lục Minh chạy đi mua chút đồ uống ở không xa.
Bây giờ chồng bà ta còn bị nhốt trong sở cảnh sát, nghe nói bị thành lập nhiều tội danh, phỏng chừng phải ngồi tù.

Mà cái tên chủ xe vô pháp vô thiên kia, còn tiếp tục công phu sư tử ngoạm, bây giờ đòi 20 vạn, tuyên bố nếu bà ta không bồi thường, liền giết chết ông lão......

Bây giờ bà ta rơi vào đường cùng, cầu giúp tứ phương, vài ngày qua, thân thích đóng cửa không thấy, bằng hữu cũng không chịu ra tay, cho nên mới tuyệt vọng như thế.

"Tiểu huynh đệ, hảo thiếu nữ, các ngươi có hảo tâm, nhưng các ngươi không giúp được, hai vợ chồng chúng ta chọc tới đại nhân vật không thể trêu chọc! Được các ngươi quan tâm, a di cũng rất cảm kích, các ngươi đi thôi, đừng lo cho ta! A di chúc các ngươi bình an, sống đến đầu bạc...... Các ngươi đi đi!" Phụ nhân nước mắt lưng tròng, khuyên Lục Minh cùng Giai Giai rời đi, không cần lo cho mình.

"Ta tại cảnh cục có quen biết mấy người, để ta điện thoại hỏi một chút."

Lục Minh nghĩ thầm, Niếp Thanh Lam tại cảnh đội, tựa hồ có chức không nhỏ, tìm nàng hỏi một chút, có lẽ có thể giúp được.

Niếp Thanh Lam phỏng chừng bề bộn nhiều việc, nửa ngày mới tiếp điện thoại, Lục Minh giận hừ một tiếng: "Đồng chí cảnh sát, ngươi đang bận tám với ai hả? Lâu như vậy mới tiếp điện thoại!"