Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 59 : Dạo phố cùng mỹ nhân

Ngày đăng: 20:09 20/04/20


"Vậy lúc ông chết thì sao? Chẳng lẽ ông muốn võ công của mình bị chôn trong quan tài!" Lục Minh cảm giác được lão gia nầy mặt ngoài tuy muốn chết, nhưng nếu thật sự chết, sợ rằng cũng không dễ như lão nói.

"Ta mấy chục năm trước tưởng rằng mình cũng sắp chết, không nghĩ kéo dài tới bây giờ" Ông lão vừa nói xong, Lục Minh thiếu chút nữa té xuống đất.

"Ông hết thuốc chữa rồi!" Lục Minh giơ ngón tay cái xuống đất, quyết định không để ý tới lão nữa để đỡ phải tức chết.

"Nghe ta nói đây tiểu tử, hay là chúng ta làm một giao dịch, cậu giúp ta coi chừng Ngu Thanh Y cùng sư tỷ Hạ Linh, ta truyền cho cậu vài chiêu? Kim chung tráo của cậu phòng ngự mặc dù tốt, nhưng công kích bị hạn chế, nếu học chiêu số trong Quỳ Hoa của ta, có thể dùng kim châm để công kích, chiến lực ít nhất tăng lên gấp đôi!" Ông lão dụ hoặc nói.

"Muốn tôi làm bảo mẫu sao? Không bàn nữa!" Lục Minh có chút tâm động, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không đáp ứng điều kiện đối phương.

Hình gia gia bắt mình chiếu cố Giang Tiểu Lệ là bởi vì nàng còn là học sinh. Chỉ cần ra oai hù doạ, thi hành chút giáo huấn, bắt nàng tới trường yên ổn học tập là xong. Còn Ngu Thanh Y là ai? Nàng là Đại Minh tinh, nếu mình chiếu cố nàng, chẳng phải là phải đổi thành cận vệ đi theo nàng chạy đông chạy tây khắp cả nước?

Loại giao dịch mất tự do này, Lục Minh căn bản không suy xét.

Chiếu cố người khác? Hắn còn đang muốn tìm người khác tới chiếu cố mình, việc này, ngàn lần không thể được!

Ông lão thấy Lục Minh không đồng ý. Có chút trầm ngâm, lại mở miệng nói: "Nếu không, ta truyền cho cậu "Thập bát khổ ngục"? Ta dám nói, võ công cậu tu luyện tới tầng mười tám, tuyệt đối có thể thành thiên hạ vô địch!"

Lục Minh lập tức lắc đầu: "Tôi cũng không phải kẻ ngu, tự mình chuốc lấy cực khổ! Thập bát khổ ngục hay là lưu cho người hữu duyên đi!"

"Tiểu tử. Cậu đúng là có mắt không tròng!" Ông lão trên môi hiện nét cười.
Nàng mặc trang phục dạo phố, mắt đeo một cái kính mác thật to, che gần cả nửa khuôn mặt, trên người mặc áo sơ mi trắng noãn, phía dưới là cái quần jean, chân mang giày, bàn chân trắng nhỏ tương phản với chiếc giầy đen, làm cho Lục Minh cũng thấy đẹp mắt.

Ngu Thanh Y một bên kéo Giai Giai, một bên vươn bàn tay nhỏ nhắn vẫy vẫy Lục Minh, ý bảo hắn mau theo kịp.

Lục Minh trước kia đã nếm qua kinh nghiệm thống khổ cùng mẹ đi dạo phố mua sắm, giờ đây, đối với việc theo phụ nữ đi dạo phố hắn có chút sợ hãi, lập tức lắc đầu khoát tay cự tuyệt: "Giai Giai, các cô đi đi, tôi còn có việc!"

Giai Giai rất nhu thuận gật đầu, chính là Ngu Thanh Y đe dọa Lục Minh: "Trên đường lỡ gặp tên tội phạm cắt cổ giết người, cậu không theo bảo vệ Giai Giai, lỡ chúng ta gặp phải người xấu thì biết làm sao?"

Hạ Linh, người quản lí kiêm vệ sĩ của Ngu Thanh Y, nhìn Lục Minh một cái, rồi nói :"Cậu hay là đi theo luôn đi!"

Lục Minh nghĩ thầm, nếu thật sự gặp tên cắt cổ biến thái kia, Hạ Linh hẳn là có thể đối phó, nhưng chỉ sợ nàng chỉ chú trọng bảo vệ cho Ngu Thanh Y, tội phạm có một đôi nam nữ, nếu hai người chia ra tấn công vào Ngu Thanh Y và Giai Giai, chỉ sợ Hạ Linh khó có thể bảo vệ được nhiều người một lúc. Hắn gật gật đầu, cuối cùng quyết định đi theo các nàng dạo chơi, mua sắm chút ít quần áo xong, hắn sẽ dẫn Giai Giai đi.

Hắn quyết định như vậy, chủ yếu vì trong lòng có một dự cảm không tốt lắm.

Loại dự cảm này không quá kinh khủng cũng không rõ ràng, nhưng Lục Minh trong lòng mang chút bất an, lo lắng Giai Giai các nàng xảy ra việc ngoài ý muốn, đây là nguyên nhân chủ yếu khiến Lục Minh quyết định đi theo đi dạo phố.