Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 78 : Bại hoại, ngươi nhìn thấy cái gì?

Ngày đăng: 20:09 20/04/20


Lục Minh tiến vào phòng tắm không tới vài phút đã đi ra, hắn thấy trong phòng tắm tren đầy áo ngực cùng quần lót, các kiểu các dạng, đa dạng phong phú, hắn tuy có tâm thưởng thức, nhưng lại sợ Giai Giai phát hiện, nên chỉ rửa ráy qua loa một chút liền vội vàng đi ra.

Giai Giai thấy hắn tắm rửa qua loa, tóc còn chưa ráo nước đã đi ra, lập tức lấy khăn lông mà lau cho hắn.

"Ngồi xuống đi!" Giai Giai lấy máy sấy tóc, bảo Lục Minh ngồi xuống, cánh tay nhỏ bé bới tóc hắn lên giúp hong khô tóc cho hắn.

Ngoại trừ trước đây khi còn bé được sự quan tâm của mẹ, khi lớn Lục Minh đều phải độc lập tự cường, căn bản chưa từng được hưởng qua cảm giác được chăm sóc như vậy. Vừa rồi Giai Giai dùng khăn lông lau tóc cho hắn, đã là cảm động, mà hiện tại, hắn lại càng cảm thấy ôn nhu hơn. Lục Minh nhắm mắt lại, tinh tế cảm thụ sự ôn nhu của Giai Giai, cảm thấy hắn hiện tại, cùng với cảm giác khi bé với mẹ thật giống nhau, đây là sự ôn nhu trời sinh của phụ nữ sao, tuy Giai Giai so với mình nhỏ hơn, nhưng nàng đã giống một người mẹ trẻ chăm sóc cho mình.

Giai Giai trong lòng cũng có cảm giác kỳ quái, ở bên ngoài, Lục Minh so với hiện tại hoàn toàn khác biệt.

Ở bên ngoài hắn tựa như một tòa núi lớn, cho dù là ở Ngân Phong building tràn đầy phỉ đồ, hắn cũng có thể cho mình một loại cảm giác an toàn mãnh liệt. Khi đó, hắn cao lớn như vậy, đáng tin như vậy, vô luận phát sinh chuyện gì, hắn đều có thể bảo hộ mình. Nhưng khi về đến nhà, hắn lại biến thành một đứa nhỏ lớn xác, mọi chuyện đều là do mình quan tâm chăm sóc…

Chẳng qua, Giai Giai cũng rất thích loại cảm giác này.

Nhìn thấy Lục Minh nhắm mắt lại cho mình hong khô tóc, nàng nhịn không được trong lòng vui mừng.

"Tóc khô rồi" Sau khi sấy khô tóc cho Lục Minh, Giai Giai cũng có chút không nỡ. Lục Minh vừa nghe cũng từ trong ôn nhu bừng tỉnh lại. Đáp nhẹ một tiếng, trong lòng cũng có loại cảm giác không nỡ. Loại cảm giác được người khác quan tâm chăm sóc thật đúng là rất tốt.

"Anh xem TV đi" Giai Giai vốn định tìm chút đề tài, nhưng tim đập thình thịch làm cho nhất thời không biết nói cái gì, mới bảo hắn mở TV. Hình ảnh phát ra đầu tiên lại là tiết mục quảng cáo đồ ngủ, lại đang đặc tả bộ ngực đầy đặn của người mẫu đập vào mắt làm cho nàng cực kỳ xấu hổ, vội vàng ném cái remote đi rồi chạy nhanh vào trong phòng lấy quần áo đi tắm.

Vừa vào phòng tắm đã phát hiện có luồng khí tức nam tính nồng đậm tràn ngập khắp gian phòng tắm.

Giai Giai cảm thấy khí tức dương cương này đập vào mặt, trong lòng lại nhớ tới ban ngày khi mình bò qua lưng Lục Minh cũng cảm ứng được khí tức như thế này. Mà lúc ấy đùi cùng mông của mình còn chạm vào cái ấy của hắn nữa chứ…
Giai Giai đang ngủ xoay người chuyển tới, tiến vào trong lòng Lục Minh, cái đầu xoay xoay vài cái, tựa hồ tìm được vị trí thoải mái nhất, lại ngủ say.

Lục Minh tận lực thả lỏng, một cử động cũng không dám động, sợ nàng tỉnh giấc.

Thật ra cô gái nhỏ này cũng rất đáng yêu, chỉ có điều rất hay xấu hổ… So với Cảnh Hàn lạnh lùng, còn có Niếp Thanh Lam mê chết người không bồi mệnh, Giai Giai so với các nàng rất khác biệt, nàng rất nghe lời, rất nhu thuận, tựa như một tiểu muội muội nhà bên, nàng lại như một người mẹ trẻ ôn chu chăm sóc mình, có câu nói: Nữ nhân, thật sự là một loại sinh vật kỳ quái!

Khi Lục Minh tỉnh lại, phát hiện trong phòng đầy những người đi lại.

Hắn mông lung mở di động ra xem, phát hiện mới sáu giờ, ngồi dậy, ngoài cửa sổ còn chưa hừng đông, nhưng mấy nàng Giai Giai, Hoắc Vấn Dong đều đã dậy, đang rửa mặt, chuẩn bị đi làm.

"Oa, anh đẹp trai ngủ say như vậy, tối hôm qua ta sao lại quên lén đến tập kích, thật sự là lãng phí cơ hội!" Hoắc yêu tinh tối hôm qua còn vừa say vừa khóc mặc áo ngủ chạy tới, trên mặt ngoại trừ một chút hồng hào chưa hết sau cơn say, rốt cuộc đã nhìn không ra có gì khác, giống như chưa từng xảy ra việc gì. Nàng ta cười hì hì cúi xuống, chộp lấy bả vai của Lục Minh, hôn lên má hắn một cái, lại nói: "Anh đẹp trai, đêm nay lưu lại đi, chúng ta ở đây không có gì đặc biệt, chỉ là cô nương rất nhiều, anh muốn một đấu một, muốn 2P thì 2P, thế nào?"

"Ta sợ quá sợ quá…" Lục Minh vốn tinh lực quá dư thừa, lúc nào cũng có thể dâng trào, hiện tại lại thấy Hoắc yêu tinh áo ngủ lộ ra nhũ câu, so với vực sâu Mariana còn muốn sâu hơn, thiếu chút nữa là xịt máu mũi, nhanh chóng nằm xuống giả bộ ngủ: "Còn quá sớm, ta muốn ngủ chút nữa".

Ai ngờ Lục Minh vừa nằm xuống, vừa vặn thấy quần lót của Hoắc Vấn Dong ở dưới áo ngủ.

Không phải là loại màu trắng bình thường, mà là màu hồng nhạt, còn khá nhỏ, loáng thoáng còn có thể thấy thứ được bao bọc bên trong. Lục Minh tim như muốn ngừng đập, hắn vừa muốn nhắm mắt giả bộ ngủ, Hoắc yêu tinh lại tựa hồ phát hiện, nàng ta nhéo cánh tay của hắn, cúi người xuống, nhẹ nhàng cắn lấy vành tai của hắn: "Bại hoại, ngươi nhìn thấy cái gì?"